ÁNH TRĂNG NÓI ĐÃ LÃNG QUÊN - Trang 194

Cảm giác cổ họng có một cục than nóng bỏng, không thể nói được lời

nào.

Một lúc lâu sau, Trần Chỉ Tình run rẩy hỏi:

- Hai người, ai chủ động trước?

Quân Lương đang định mở miệng nhưng lại bị Đỗ Tầm kéo ra phía

sau:

- Là anh.

Tất cả những cử chỉ nhỏ đều lọt vào mắt Trần Chỉ Tình. Cô ta cười

khẩy rồi bất ngờ vung tay lên, tát vào mặt Đỗ Tầm…

Trong đêm tối yên tĩnh, cái tát ấy bỗng trở nên thật vang dội.

Quân Lương ôm má trái, không ngoảnh đầu lại.

Lúc nói “không”, Cố Từ Viễn không dám nhìn thẳng vào mắt Lâm Mộ

Sắc. Là phản cảm, bối rối hay chột dạ, trong thoáng chốc bản thân anh cũng
không rõ. Nhưng đối với một người từng trải như Lâm Mộ Sắc, tâm trạng
mâu thuẫn này chẳng khác nào trò trẻ con.

Khuôn mặt của cô ta ẩn chứa nụ cười trêu chọc. Đến lúc này, cô ta

cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Trong cái thời tuổi trẻ hư hỏng của mình, không biết cô ta đã có bao

nhiêu bạn trai, đã từng có bao nhiêu cuộc tình một đêm. Cô ta đã chán ngấy
cái chuyện quan hệ nam nữ nhưng dường như Cố Từ Viễn không giống với
những chàng trai ấy.

Cô ta nhớ buổi tối mà cô giả vờ say, con bé ngu ngốc Tống Sơ Vi lại

để Cố Từ Viễn đưa cô về nhà. Ngồi trên taxi, gió bên ngoài cửa sổ thổi vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.