ÁNH TRĂNG NÓI ĐÃ LÃNG QUÊN - Trang 230

Đêm tối ở thành cổ, Lâm Mộ Sắc hai mắt ướt nhòa, giống như bông

hoa hồng đỏ rực nở giữa cánh đồng nóng ẩm.

Cô ta lại gần anh, cởi áo khoác nhưng cuối cùng đã bị đôi tay anh

ngăn lại.

Anh giữ lấy bàn tay đang từ từ kéo xuống, khẽ nói:

- Không được.

Tối hôm ấy, anh đứng ở hành lang hút thuốc. Chiếc MP3 phát đi phát

lại bài hát trong chiếc đĩa đầu tiên phát hành năm 1992 của nhóm The
Cranberries với cái tên rất dài Everybody else is doing it, so why can’t we,
có nghĩa là: Người khác đều làm như vậy, vì sao chúng ta không thể?

Hút hết một điếu thuốc, Cố Từ Viễn thay dấu hỏi ở câu nói ấy thành

dấu chấm: Người khác đều làm như vậy, chúng ta không thể.

Sau khi nghe Cố Từ Viễn kể, Đỗ Tầm và Quân Lương đều tròn mắt

nhìn. Bỗng nhiên họ cũng thấy có chút hổ thẹn.

Cố Từ Viễn không chú ý đến sự thay đổi trên nét mặt của họ. Anh đấm

ngực kêu gào:

- Tống Sơ Vi, đồ ngốc, đồ đại ngốc…

Quân Lương vốn im lặng bỗng nhiên cầm cốc Bloody Mary trên bàn,

uống một hơi cạn sạch.

Thực sự có một số cảm xúc đè nén quá lâu trong lòng khiến cô ấy có

tỉnh táo, có lý trí đến thế nào thì cũng có lúc không thể chịu đựng được.

Nhảy từ tầng sáu xuống mà không bị thương, đó chỉ là tình tiết trong

tiểu thuyết võ hiệp. Trên thực tế, Trần Chỉ Tình bị thương rất nghiêm trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.