ÁNH TRĂNG NÓI ĐÃ LÃNG QUÊN - Trang 350

Toàn thế giới như chìm trong im lặng, chỉ nghe thấy tiếng gào xé ruột

xé gan của cô ta!

Anh tưởng rằng tôi vẫn còn bận tâm ư? Tôi không cần gì cả!

Rất nhiều đêm sau đó, chỉ cần nhắm mắt lại là tôi lại nghĩ đến hình

ảnh Cố Từ Viễn ngã trước mắt tôi…

Chỉ nghe thấy tiếng ù ù bên tai. Tôi ngẩng đầu, nhìn thấy cánh tay

phải của Lâm Mộ Sắc đang chới với giữa không trung. Nhưng tôi thật sự,
thật sự không biết rốt cuộc cánh tay ấy muốn kéo anh hay đẩy anh…

Cảm giác tanh nồng từ khoang ngực dồn lên cổ họng, tôi giống như

một khúc gỗ, đổ gục xuống. Tiếng kêu gào của Quân Lương, đám đông
xung quanh, tất cả đều biến mất trong thế giới của tôi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.