ÁNH TRĂNG NÓI ĐÃ LÃNG QUÊN - Trang 95

Dĩ nhiên tôi không ấu trĩ tới mức tin rằng loại sản phẩm sản xuất theo

dây chuyền này lại có hạn. Nhân lúc Cố Từ Viễn xếp hàng thanh toán, tôi
ngó nghiêng xung quanh, bỗng nhiên phát hiện logo của hãng Apple trên
chiếc laptop trong quầy của họ là dán vào.

Phát hiện này khiến tôi không kìm được bật cười. Viên Tổ Vực dừng

tay hỏi tôi:

- Cô cười cái gì?

Tôi cũng thật ngốc, ai bảo tự chuốc lấy nỗi nhục vào mình. Tôi nói với

anh ta:

- Tôi cười logo Apple kia là giả.

- Thế thì liên quan quái gì đến cô?

- …

Cố Từ Viễn quay lại, nhìn thấy mặt tôi đỏ bừng, cảm thấy rất lạ:

- Em nóng à?

Tôi lắc đầu, nắm tay anh đi ra ngoài. Trước khi đi, tôi gườm gườm

nhìn Viên Tổ Vực, thầm chửi rủa một câu: “Đồ dở hơi”.

Cùng lúc Cố Từ Viễn mua điện thoại cho tôi, Đỗ Tầm đang ngồi học

thì nhận được tin nhắn lạ chỉ có hai chữ:

- Ra ngoài.

Đúng lúc đang học môn chung, mấy trăm người ngồi trong giảng

đường, nhìn lên nhìn xuống chỉ thấy đầu người. Cậu ta nghĩ một lúc, cuối
cùng trí tò mò đã chiến thắng tinh thần ham học. Thế là cậu ta khom lưng
chuồn ra cửa sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.