hỗn đô ̣n đó, giữa những tòa nhà chẳng bao giờ xây xong để than khóc cho
ông hoàng Andalite.
“Tới chỗ bo ̣n nào?” Marco hỏi, vẻ nghi hoă ̣c.
“Bo ̣n Tây, Marco à,” tôi nói với gio ̣ng châm cho ̣c. “Thế câ ̣u tưởng là
bo ̣n nào? Bo ̣n Yeerk chứ còn ai vào đây nữa.”
“Thôi đi! Thôi đi!” Marco kêu lên. “Tu ̣i mı̀nh đã dò theo bo ̣n chúng
tới tâ ̣n vũng Yeerk và đươ ̣c ăn mấy cú đá vào mông. Yeerk ghi mười bàn,
còn Người thı̀ zê rô.”
“Vâ ̣y là câ ̣u cho rằng câ ̣u nên bỏ cuô ̣c chứ gı̀?” tôi hỏi.
“Chúng ta mới thua mô ̣t trâ ̣n,” anh Jake lên tiếng. “Không lẽ câ ̣u từ bỏ
thể thao chı̉ vı̀ mô ̣t trâ ̣n thua?”
“Tùy trâ ̣n,” Marco nói gio ̣ng cay đắng. “Tùy môn thể thao.”
“Dù sao chúng ta cũng đâu có thua,” tôi nói. Cả bo ̣n nhı̀n tôi như thể
tôi đã phát khùng. “Này nhé,” tôi giải thı́ch, “ tớ biết rằng tu ̣i mı̀nh đã
không cứu đươ ̣c anh Tom, và tất nhiên, chưa ngăn chă ̣n đươ ̣c Bo ̣n Yeerk.
Nhưng ı́t ra tu ̣i mı̀nh cũng đã khiến chúng cảm thấy sơ ̣ hãi.”
“Phải rồi, bo ̣n chúng sơ ̣ tu ̣i mı̀nh đến mất mâ ̣t. Visser Ba có lẽ đang lo
ngay ngáy về chuyê ̣n năm đứa nhóc đến nỗi mất ăn mất ngủ đấy,” Marco
mı̉a mai. “Nghı̃ kỹ đi, Visser Ba chẳng coi tu ̣i mı̀nh ra cái thá gı̀ đâu. Hắn
nghı̃ tu ̣i mı̀nh là bữa trưa của hắn thı̀ có.”
“Nhưng hắn đâu có biết tu ̣i mı̀nh là ai hay là cái giống gı̀,” tôi lưu ý.
“Lũ Yeerk ấy tin rằng tu ̣i mı̀nh là các chiến binh Andalite vı̀ chúng biết tu ̣i
mı̀nh có khả năng biến hı̀nh. Chúng còn biết rằng tu ̣i mı̀nh đã tı̀m ra vũng
Yeerk, đã xâm nhâ ̣p vào đó, và tiêu diê ̣t đươ ̣c vài tên Taxxon với Hork-
Bajir. Không lẽ những chuyê ̣n đó không làm chúng lo lắng chút nào sao?”
Anh Jake gâ ̣t đầu. “Rachel nói đúng, nhưng dù có như vâ ̣y tớ cũng
không nghı̃ rằng chúng ta nên thử tı̀m cách trở la ̣i vũng Yeerk. Với la ̣i…
cái cửa đã biến mất tiêu rồi.”
Cả bo ̣n dừng bước và nhı̀n xói vào anh ấy.
Anh Jake nhún vai. “Coi kı̀a, tớ chı̉ muốn xem xem cái cửa còn hoa ̣t
đô ̣ng không, đươ ̣c chứ hả? Chı̉ phòng hờ thôi. Nhưng nó đã không còn ở
đấy nữa.”