thằng ôn Marco này nhất đi ̣nh sẽ lòi cái gio ̣ng châm cho ̣c của nó ra.
“Cassie đến kı̀a,” Rachel reo lên, lấy tay che trên mắt để nhı̀n qua khu
đồng trống.
Mô ̣t con ngư ̣a đang phi nước đa ̣i giữa mô ̣t đám cỏ xanh. Cái bờm đen
của nó phất phơ trước làn gió ấm. Tôi chẳng thấy có ai ngồi trên ngựa.
Con ngư ̣a cha ̣y châ ̣m la ̣i, tiến nước kiê ̣u về phı́a chúng tôi. Bất chơ ̣t, tôi
có mô ̣t cảm giác kỳ la ̣ về con ngựa này.
“Tớ và Cassie ngồi với nhau từ nãy.” Rachel phân bua. “Nhỏ này cừ
thâ ̣t. Coi nó ho ̣c nhanh chưa kı̀a.”
Con ngư ̣a khẽ rùng mı̀nh rồi bắt đầu tan ra. Đôi lông mày râ ̣m màu nâu
trở nên thanh hơn. Cái mõm dài ngoằng biến thành miê ̣ng người.
Cả con vâ ̣t nửa người nửa ngựa Cassie đó nhe những chiếc răng ngựa
cười với bo ̣n tôi: “Chào các ba ̣n.”
Marco ngồi đánh uy ̣ch xuống đất. Nó chưa từng thấy cái vu ̣ biến hı̀nh
này.
“Hay quá,” tôi cố lấy gio ̣ng thoải mái. “Cassie đây mà!”
Tôi nghı̃ mı̀nh nên li ̣ch sự mà quay mă ̣t đi chỗ khác. Chẳng là khi tôi và
thằng Tobias hoàn hı̀nh xong thı̀ cả hai đứa đều “truổng ờ.” Thế nhưng, tôi
nhanh chóng nhâ ̣n ra rằng, trong khi hoàn hı̀nh, Cassie dần dần hiê ̣n ra với
bô ̣ quần áo thể thao bó sát mà bo ̣n con gái hay mă ̣c khi tâ ̣p aerobic.
Tôi chăm chú ngó và nhâ ̣n ra mô ̣t hı̀nh ảnh rất đe ̣p. Trong vài giây,
Cassie ở tra ̣ng thái nửa người nửa ngựa. Nó làm tôi nhớ đến ông hoàng
Andalite. Tôi nhâ ̣n ra chuyê ̣n này đã cân nhắc kỹ lưỡng. Cassie đã kiểm
soát đươ ̣c cách nó biến hı̀nh.
“Rachel, em nói rất đúng,” tôi trầm trồ. “Nhỏ Cassie này cừ thâ ̣t!”
Bất chơ ̣t, có tiếng bánh xe lăn trên sỏi.
Cả bo ̣n cha ̣y láo nháo. Trên con đường sỏi đất, mô ̣t chiếc xe màu đen
và trắng đang tiến tới.
“Cảnh sát!” Tobias thốt lên.