RẦM! SẬP!
Mô ̣t cái bóng chuyển đô ̣ng rất le ̣, chu ̣p xuống tôi. Tôi nhảy vo ̣t lên!
SẬP!
Mă ̣t bàn nảy lên vı̀ cú đâ ̣p của bàn tay xém trúng người tôi.
Tôi cảm thấy mê cung bi ̣ nhấc lên, và đảo rất ma ̣nh về mô ̣t bên. Tôi có
thể nhı̀n thấy toàn bô ̣ mê cung dựng đứng như bức tường. Con Courtney rớt
từ mê cung xuống mă ̣t bàn. Bây giờ thı̀ cả ba chúng tôi đều bi ̣ ke ̣t trên mă ̣t
bàn rồi.
“ĐÂY NÈ! LẤY CÂY CHỔI!”
<Dzo ̣t!> Rachel hét.
<Cha ̣y!> tôi la.
Bu ̣p!
Có cái gı̀ đó lớn như mô ̣t cây thông đâ ̣p xuống mă ̣t bàn. Đó là cái cán
chổi. Nó lia qua bàn, bay thẳng tới chỗ tu ̣i tôi.
Tôi nhảy lên. Loài chuô ̣t ngó bô ̣ hổng giống các vâ ̣n đô ̣ng viên nhảy cao
chút nào, nhưng khi cần thı̀ chúng cũng nhảy đươ ̣c vâ ̣y đó.
Hấp! Tôi nhảy qua cái cán chổi, Rachel bám sát sau lưng tôi. Tôi thấy
con Courtney róng tuốt về hướng khác.
Cha ̣y! Cha ̣y! Cha ̣y! Rachel và tôi, hai đứa cha ̣y hết tốc lực của loài
chuô ̣t.
Tới mép bàn!
Y như đứng trên mép mô ̣t tòa nhà bốn tầng vâ ̣y. Trông xuống thấy xa
thăm thẳm.
Bỗng, mô ̣t cái bóng! Mô ̣t luồng gió la ̣! Hổng còn thı̀ giờ để nhı̀n hay
nghı̃ gı̀ nữa!
<Aaaaa!>
<Aaaaa!>
Tu ̣i tôi nhảy từ mép bàn xuống đúng lúc cái cán chổi phâ ̣p xuống trúng
ngay chỗ tu ̣i tôi vừa đứng.
Cú nhảy dường như kéo dài vô tâ ̣n. Giống như nhảy dù vâ ̣y đó. Những ô
kẻ của tấm vải sơn lót nhà trông như cánh ruô ̣ng kỳ la ̣ xa tı́t bên dưới.
Tôi đu ̣ng ma ̣nh xuống sàn nhà. Hổng phải bốn chân của tôi cha ̣m đất mà