ANNA KARENINA - Trang 1005

gớm, nàng thầm nghĩ khi thấy một gã chào hàng, má đỏ ửng đang vắt vẻo
ngồi trên một con ngựa đu quay. "Phải, anh ta không tìm thấy hứng thù gì ở
mình nữa. Nếu mình đi, chắc trong thâm tâm, anh ta sung sướng lắm".
Đó không phải là giả thuyết, nàng đã nhìn thấy điều đó rõ ràng trong luồng
ánh sáng lúc này đang soi tỏ cho nàng thấy ý nghĩa cuộc đời và những quan
hệ giữa con người.
"Tình yêu của ta ngày một thêm say đắm và ích kỉ, còn tình yêu của chàng
ngày một tàn lụi, vì thế hai đứa cứ xa dần nhau, nàng nghĩ tiếp. Không có
cách gì cứu chữa được nữa. Chàng là tất cả đối với ta, và ta muốn chàng
hiến trọn cuộc đời cho ta. Thế mà chàng ngày càng muốn thoát khỏi ta.
Trước lúc quen nhau, hai đứa theo cùng một con đường đến với nhau,
nhưng từ đó mỗi đứa lại đi một đường riêng không tài nào cưỡng nổi. Điều
đó là tất yếu. Chàng bảo mình hay ghen tuông vô lí; chính mình cũng tự
trách mình về điều đó; thế nhưng thực ra không phải thế. Mình không ghen,
mình chỉ không thoả mãn thôi. Nhưng…" Nàng mở miệng và đổi chỗ ngồi
trong xe, tâm hồn xao động bởi một ý nghĩ đột ngột vừa ấp tới: "Nếu mình
có thể là gì khác chứ không phải là cô tình nhân khao khát được chàng vuốt
ve? Nhưng mình không thể và không muốn là gì khác đối với chàng. Điều
mình khao khát ở chàng, lại khiến chàng xa lánh mình, vì thế mình phải
nhận lấy nỗi đắng cay và sự thể không cách nào khác được. Chắc chắn
chàng không lừa dối phụ bạc mình, chàng chẳng thèm để ý gì đến cô bé
Xorokina, chàng không mê Kitty, không bội bạc mình đâu. Mình biết thế,
nhưng cũng chẳng vì vậy mà sung sướng thêm chút nào. Nếu chàng chỉ tốt
và dịu dàng vì nhiệm vụ mà không yêu mình, thì đó cũng không phải điều
mình mong ước. Phải, như thế còn nghìn lần tệ hơn ghét bỏ! Như thế sẽ
là… địa ngục! Thế mà hai đứa mình đang đến tình cảnh đó rồi. Từ lâu
chàng không yêu mình nữa. Và hết yêu là đến ghét… Mình chưa hề tới đây
bao giờ. Phố xá cứ dài mãi, nhà cửa cứ tiếp theo nhà cửa… Và trong các
ngôi nhà là những con người… Tất cả, có bao nhiêu người đi nữa, họ cũng
đều thù ghét nhau. Nào, thử xác định xem mình ao ước những gì để có
hạnh phúc. Thế nào nhỉ? Alecxei Alecxandrovich bằng lòng li dị, trả
Xerioja cho mình và mình lấy Vronxki".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.