ANNA KARENINA - Trang 181

cháy, lại vừa phấn chấn.
Về sáng, Anna cứ ngồi trên ghế bành ngủ; khi tỉnh dậy, trời đó sáng rõ và
tàu gần đến Peterburg. Thế là chuyện nhà cửa, chồng con và những lo lắng
của ngày hôm ấy và các ngày sau lập tức trở lại ký ức.
Tàu vừa đỗ, nàng bước xuống và khuôn mặt đầu tiên nàng nhìn thấy là ông
chồng. "Chao, lạy Chúa tôi! Sao đôi tai ông ấy lại to đến thế kia?", nàng
vừa nghĩ thầm vừa nhìn vào khuôn mặt lạnh lùng, tao nhó của chồng, nhất
là đôi vành tai đội cả vành mũ tròn lên và đó khiến nàng sửng sốt. Ông
trông thấy vợ, chạy ra đón, môi nhếch lên trong nụ cười châm biếm quen
thuộc và đôi mắt to mỏi mệt chằm chằm nhìn vợ. Một cảm giác nặng nề
như thắt lấy tim, khi nàng bắt gặp cái nhìn trân trân và mệt mỏi này: hình
như nàng đang chờ gặp một người nào khác kia. Đặc biệt nàng ngạc nhiên
về cái cảm giác bất món với bản thân khi nhìn thấy chồng. Đây là một cảm
giác có từ lâu, quen thuộc, giống như cái gượng gạo nàng thường cảm thấy
trong quan hệ với chồng; trước kia, nàng chưa nhận thức ra cảm giác này,
bây giờ nó hiện ra rõ ràng: nàng đâm rất buồn.
- Mình thấy đấy, tôi vẫn là người chồng âu yếm, y như cái năm đầu chúng
ta lấy nhau: tôi nóng lòng gặp mình, - ông ta nói chậm rói và nhỏ nhẹ, bằng
cái giọng giễu cợt vẫn dùng để nói với vợ, như kiểu muốn chế nhạo những
ai nói như thế thật.
- Xerioja khỏe chứ? - nàng hỏi chồng.
- Tất cả phần thưởng cho nhiệt tình của tôi hóa ra chỉ có thế thôi đấy! - ông
ta nói. ừ, con khỏe lắm, con khỏe lắm...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.