ANNA KARENINA - Trang 192

Ông bắt tay và hôn tay vợ lần nữa.
"Dù sao, chồng mình cũng là một con người ưu tú: thẳng thắn, tốt bụng, và
xuất sắc trong giới ông ấy, Anna thầm nghĩ khi quay về phòng riêng, như
thể nàng đang phải bênh vực chồng chống lại một người nào đó đang buộc
tội ông và bảo nàng rằng không thể yêu ông ta được. Nhưng tại sao đôi tai
ông ấy lại vểnh lên đến thế? Có lẽ ông ấy cắt tóc quá ngắn chăng?".
Đúng nửa đêm, Anna còn ngồi trước bàn giấy, vừa viết xong bức thư cho
Doli, thì nghe thấy tiếng bước chân đều đặn, êm nhẹ và Alecxei
Alecxandrovitr đi giày vải, tắm rửa sạch sẽ, đầu tóc chải chuốt, tay cắp một
cuốn sách, bước vào phòng nàng.
- Đến giờ rồi, đến giờ rồi, - ông nói với một nụ cười đặc biệt và đi sang
phòng ngủ.
"Anh ta có quyền gì mà nhìn chằm chằm vào chồng mình như thế?" Anna
thầm nghĩ, nhớ tới cái nhìn của Vronxki xoáy vào Alecxei Alecxandrovitr.
Thay áo xong, nàng sang phòng ngủ, nhưng khuôn mặt đó mất cái vẻ phấn
khởi toát ra từ đôi mắt và nụ cười khi ở Moxcva; giờ đây, ánh lửa đó như
đó tắt trong nàng hay ẩn kín ở tận nơi nào xa thẳm.
--------------------------

(1) La Poésie des Enfers du duc de Liille (tiếng Pháp trong nguyên bản).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.