ANNA KARENINA - Trang 251

- Thưa ông chủ, không việc gì đâu, rồi sẽ mọc lại thôi, - Vaxili trả lời.
- Thôi tôi xin anh, đừng cãi lại nữa, người ta bảo sao thì anh cứ làm vậy, -
Levin nói.
- Thưa ông vâng, - Vaxili trả lời, nắm lấy đầu ngựa. - Ông Conxtantin
Dimitrievitr, thế này mới là hạt giống chứ, thực là thượng hảo hạng! - hắn
nói để lấy lòng chủ. - Nhưng nhấc bước đi được thật không phải dễ. Mỗi
chân kéo theo hàng tạ đất!
- Tại sao đất giống của anh lại chưa được sàng? - Levin hỏi.
- Chúng tôi nhào nó đây, - Vaxili trả lời, vốc một nắm đất giống và nghiền
vụn trong gan bàn tay.
Trong việc này, Vaxili không có lỗi nhưng không phải vì thế mà Levin
không phật ý.
Đã nhiều lần nhận thấy thà nén giận và ngậm bồ hòn làm ngọt còn lợi hơn,
một lần nữa Levin lại dùng đến phương pháp đó. Chàng quan sát dáng đi
của Misca đang kéo lê từng tảng đất to tiếng dính bết vào mỗi bên chân,
chàng xuống ngựa, cầm lấy túi gai của Vaxili và đi gieo.
- Anh gieo đến đâu rồi?
Vaxili chỉ cho chàng một chỗ đánh dấu chân và Levin cố hết sức gieo. Thật
chật vật ngang với lội trong đầm lầy; và mới hết một luống, Levin đã đổ
mồ hôi như tắm; chàng dừng lại và trả cái túi gieo.
- Thưa ông chủ, mùa hè năm nay ông sẽ không còn chê trách gì được về cái
luống này, - Vaxili nói.
- Tại sao? - Levin vui vẻ hỏi, cảm thấy phương pháp đem ra dùng đã hiệu
nghiệm.
- Mùa hè này rồi ông sẽ thấy. Nó sẽ trội lên cho mà xem. Ông hãy thử nhìn
chỗ tôi đã gieo mùa xuân vừa qua. Mọc tốt biết chừng nào!
ấy là vì tôi, ông Conxtantin Dimitrievitr ạ, tôi đã cật lực làm như làm cho
chính bố tôi vậy! Tôi không thích làm ẩu và cũng không dạy người khác
làm ẩu. Nếu ông chủ vui lòng thì chúng tôi cũng vui lòng.
Mỗi khi nhìn thấy thế kia, - Vaxili nói và chỉ đám ruộng, - thì thật hởi lòng
hởi dạ.
- Vaxili này, mùa xuân đẹp quá nhỉ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.