ANNA KARENINA - Trang 253

Lev Tolstoy

Anna Karenina

Chương 14

Trở về nhà với tâm trạng hết sức vui vẻ, Levin nghe thấy tiếng nhạc ngựa
từ phía bậc thềm chính vẳng lại.
"Có người ở ga về, chàng tự nhủ, bây giờ đúng là giờ tàu Moxcva...
Ai thế không biết? Hay là anh Nicolai? Anh ấy có nói với mình: tôi sẽ đi
nghỉ ở suối nước nóng, nhưng có thể là tôi sẽ về nhà chú cũng nên".
Thoạt tiên, chàng vui thích, rồi lại lo sợ là có khi ông anh tới, lại làm hỏng
cả những cảm giác sảng khoái do mùa xuân đem lại. Nhưng rồi chàng hổ
thẹn về tình cảm đó, trong đầu óc đã tưởng tượng đến lúc mở rộng cánh tay
đón anh, và với niềm vui chan chứa trìu mến, chàng hết lòng mong muốn
đó đúng là anh mình. Chàng thúc ngựa và khi vượt qua cây xiêm gai, chàng
thấy một cỗ xe tam mã cho thuê từ ga chạy về phía nhà mình; một người
mặc áo choàng lông ngồi trên. Không phải anh chàng rồi. "A, giá là một
người dễ chịu để mình có thể chuyện trò chốc lát nhỉ!", chàng tự nhủ.
- A! Levin giơ hai tay vui sướng kêu lên. Một ông khách quý đây!
Rất sung sướng được gặp anh! - chàng reo lên khi nhận ra Xtepan Arcaditr.
"Mình sẽ được biết nàng cưới chưa hay lúc nào thì cưới", chàng thầm nghĩ.
Và trong ngày xuân đẹp đẽ này, chàng dường như không còn cảm thấy đau
khổ nữa khi nhớ đến người thiếu nữ ấy.
- Cậu không ngờ mình đến phải không? - Xtepan Arcaditr xuống xe và nói,
trán, má và lông mày đều lấm, nhưng vẻ mặt vẫn roi rói niềm vui và sức
khỏe. - Thứ nhất là mình đến thăm cậu, - ông ta vừa nói, vừa ôm hôn bạn;
hai là đi săn tí ti, ba là bán khu rừng của mình ở Ergusovoi.
- Tốt lắm! Anh thấy mùa xuân năm nay thế nào? Anh làm thế nào mà ngồi
xe trượt về đến tận đây được?
- Đi xe thổ mộ còn khổ hơn nữa kia, ông Conxtantin Dimitrievitr ạ, - người
xà ích, vốn quen chàng, trả lời.
- A! Tôi rất sung sướng được gặp anh! - Levin nói, với nụ cười rạng rỡ và
trẻ thơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.