ANNA KARENINA - Trang 294

Không, không, anh phải hứa với em đi!...
- Anh xin hứa tất cả, nhưng anh không thể yên tâm, nhất là sau những điều
em vừa nói. Anh không thể yên tâm, nếu chính em cũng không yên tâm...
- Em ấy à? - nàng nói. - Phải, đôi lúc em có day dứt, nhưng rồi sẽ qua đi,
nếu anh không bao giờ nhắc với em chuyện đó nữa. Em chỉ day dứt khi anh
nhắc tới chuyện đó thôi.
- Anh không hiểu, - chàng nói.
- Em biết, - nàng ngắt lời, - đối với bản chất trung thực của anh, phải dối trá
thật là điều rất khổ tâm và em thương anh lắm. Em thường nói vì em mà
anh làm hỏng cả cuộc đời anh.
- Giờ đây anh cũng đang nghĩ như vậy, - chàng nói: - làm sao em lại có thể
hy sinh tất cả vì anh? Anh không thể tha thứ cho anh khi thấy em đau khổ.
- Em mà đau khổ ấy à? - nàng nói, bước lại gần và nhìn chàng với một nụ
cười ngây ngất. - Em ấy à? Nhưng em lại giống như người đang đói mà
được cho ăn. Có thể hắn đang rét, quần áo rách rưới, hắn hổ thẹn, nhưng
không đau khổ. Em mà đau khổ ấy à? Không! Đây là hạnh phúc của em...
Nàng nghe thấy tiếng con trai đã trở về và đảo mắt nhìn khắp sân thượng,
rồi vụt đứng dậy. Khoé mắt nàng bừng lên ánh lửa chàng rất quen biết;
bằng một cử chỉ nhanh nhẹn, nàng giơ hai bàn tay đẹp đeo đầy nhẫn, ôm
lấy đầu chàng, ngắm hồi lâu và ghé khuôn mặt tươi cười sát lại gần, đôi
môi hé mở, hôn rất nhanh lên miệng, mắt chàng và đẩy chàng ra. Nàng
định đi nhưng chàng giữ lại.
- Bao giờ? - chàng thầm thì hỏi, mắt nhìn đắm đuối.
- Hôm nay, một giờ, - nàng thầm thì nói; với một tiếng thở dài, nàng bước
nhẹ nhàng và thoăn thoắt ra đón con.
Mưa đổ xuống khi Xerioja đang ở ngoài vườn và nó cùng người vú nuôi đã
trú ở nhà bát giác.
- Thôi, tạm biệt, - nàng chào Vronxki. - Sắp tới giờ đến trường đua rồi.
Betxi đã hứa đến đón em.
Vronxki rút đồng hồ ra xem rồi vội đi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.