ANNA KARENINA - Trang 375

Levin càng cắt cỏ càng luôn cảm thấy những phút quên lãng trong đó
không phải tay chàng điều khiển chiếc hái nữa, mà hình như chính chiếc
hái cuốn tất cả con người có ý thức và tấm thân tràn đầy sinh lực của
chàng: công việc cứ tự động tiến hành chính xác và đều đặn như có phép
tiên, tuy chàng không để ý gì đến nó. Đó là những phút vô cùng hạnh phúc.
Chỉ lúc nào phải ngừng động tác đã trở thành vô thức ấy và phải suy nghĩ,
chàng mới thấy vất vả hoặc lúc phải đi vòng một mô đất hay một bụi chua
me chưa rẫy. Ông già làm gọn những việc đó rất thoải mái. Mỗi khi gặp
một mô đất, ông liền chuyển động tác và khi dùng gót lưỡi hái, lúc dùng
mũi, cùng một lúc xén từng nhát nhỏ hai bên mô đất. Vừa làm ông già vừa
quan sát tất cả những gì bày ra trước mắt: khi ông bứt một trái cây nhấm
nháp hoặc mời Levin ăn, khi dùng hái gạt một cành cây ra, khi ngắm một ổ
cun cút mà con chim cái vừa kịp bay lên thoát khỏi lưỡi hái, khi bắt một
con rắn độc gặp ngang đường, lấy mũi hái xiên như xiên bằng đinh ba vung
lên cao đưa cho Levin xem và quẳng nó ra xa.
Nhưng đối với Levin và gã trai trẻ đi sau, thật khó mà làm được nhiều động
tác như vậy. Cuốn theo nhịp hoạt động như cái máy, giữa lúc hăng say làm
việc, họ không đủ sức để ngắt đoạn nhịp điệu đó đồng thời quan sát những
gì bày ra trước mặt.
Levin không cảm thấy thời giờ trôi qua. Nếu ai hỏi chàng cắt cỏ từ bao lâu
rồi, chàng sẽ trả lời là mới được nửa giờ, mà thực ra thì đã gần tới bữa trưa.
Khi ở cuối cánh đồng cỏ quay lại, ông già lưu ý Levin tới những em bé trai
gái gần như khuất sau đám cỏ cao đang từ nhiều ngả chạy đến đám thợ hái,
tay trĩu xuống vì những túi đựng bánh và những vò rượu kvat nút giẻ.
- Đàn ruồi con đến kia rồi, - ông già vừa chỉ lũ trẻ vừa nói, và khum tay che
ngang mắt nhìn về phía mặt trời.
Họ cắt thêm hai luống cỏ nữa, rồi ông già dừng lại.
- Thôi, ông chủ ạ, ta phải ăn đi thôi, - ông nói, giọng dứt khoát.
Tới bờ sông, đám thợ hái liền đi đến chỗ để áo choàng, bọn trẻ mang bữa
ăn đang chờ cạnh đấy. Mọi người quây quần lại, tốp ra cạnh những cỗ xe
ngựa, tốp ngồi ngay dưới bụi kim tước, ở đấy cỏ đã đánh thành đống.
Levin ngồi xuống cạnh họ; chàng không muốn bỏ đi. Không ai cảm thấy gò

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.