ANNA KARENINA - Trang 384

mủn, những món nợ vặt vãnh của hàng củi, hàng cá và hàng giày, làm bà
khổ tâm. Ngoài ra, bà còn thích về quê vì hy vọng sẽ kéo được cô em Kitti
cùng về ở cái dinh cơ thôn dã đó, cô ta hiện đang theo sự chỉ dẫn điều trị tại
suối nước khoáng và giữa hè này sẽ ở nước ngoài về. Từ suối nước, Kitti
viết thư cho chị nói mình không có gì vui hơn là được nghỉ hè cùng Doli ở
Ergusovoi, nơi chứa chất bao kỷ niệm thơ ấu của cả hai người.
Những ngày đầu đến ở Ergusovoi rất vất vả đối với Doli. Bà đã sống ở đấy
hồi nhỏ và vẫn giữ cái ấn tượng thôn quê là phương thuốc trị mọi phiền
phức của thành thị, và cuộc sống ở đây tuy không hào nhoáng bằng (cái đó
Doli dễ dàng cam chịu) nhưng lại tiện lợi hơn và đỡ đắt đỏ. ở thôn quê sẽ
có mọi thứ giá rẻ, và lũ trẻ sẽ đầy đủ mọi bề.
Nhưng khi về đến quê với tư cách là chủ gia đình, bà thấy mọi cái đều khác
xa những điều bà tưởng tượng.
Vừa bước chân đến nơi thì đêm sau trời đổ mưa rào, nước mưa dột xuống
hành lang và buồng trẻ, thế là phải khiêng những giường con sang phòng
khách. Không mượn được người nấu ăn cho đầy tớ; trong chín con bò sữa,
theo lời chị chăn bò, con thì chửa, con thì vừa đẻ con bê đầu lòng xong, con
này già quá, con khác lại teo vú; thế là thiếu bơ và sữa cho trẻ. Trứng cũng
không có. Không sao tìm ra lấy một con gà mái; đành quay về nấu canh thịt
gà trống già vừa dai vừa tím ngắt.
Không có ai lau sàn: tất cả phụ nữ đều bận ngoài ruộng khoai. Không thể đi
chơi bằng xe vì một con ngựa bất kham cứ lồng lên giữa đôi càng. Không
có chỗ tắm: súc vật giẫm nát cả bờ sông, hơn nữa chỗ ấy lại lộ liễu quá;
muốn dạo chơi cũng không được nốt vì gia súc cứ chui qua hàng rào chạy
vào vườn và trong bầy gia súc đó lại có một con bò mộng gớm ghiếc lúc
nào cũng rống lên và rất có thể húc người. Không có tủ mà xếp quần áo, có
mấy cái thì cửa đều hỏng chốt đóng, hễ người đi qua là lại tự động bật ra.
Không có nồi, không có chậu sành, không có thùng nấu quần áo trong
buồng giặt, mà cũng chẳng có ván để bọn hầu gái là quần áo nữa!
Đáng lẽ được sống yên ổn và nghỉ ngơi thì trong thời gian đầu, đứng trước
tai họa đó, Daria Alecxandrovna đã thất vọng; sau nhiều lần xoay xở, bà
thấy thật bế tắc và lúc nào cũng phải nén cho nước mắt khỏi trào ra. Viên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.