ANNA KARENINA - Trang 406

dân. Kia, trong chiếc xe đang vùn vụt bon xa và đã chạy sang bên kia
đường cái, kia cũng là câu trả lời duy nhất có thể giải đáp điều bí ẩn vẫn
giày vò chàng trong thời gian gần đây.
Nàng không ló mặt ra nữa. Tiếng lò xo không nghe rõ nữa, chỉ còn văng
vẳng tiếng nhạc ngựa. Tiếng chó sủa làm Levin biết xe đã chạy qua làng...
chỉ còn lại cánh đồng hoang vắng bốn bề, xóm làng mãi xa xa và riêng
mình chàng, cô đơn, xa lạ với hết thảy, một mình thui thủi đi trên đường cái
lớn vắng tanh.
Chàng nhìn bầu trời, hy vọng thấy lại chiếc vỏ hến đã ngắm ban nãy, nó
như thể hiện mọi diễn biến tư tưởng và tình cảm trong đêm qua. Vòm trời
chẳng còn cái gì giống vỏ hến cả. Trên kia, trong khoảng cao xanh vô tận,
một biến hóa thần bí đã diễn ra. Không còn thấy dấu vết vỏ hến, chỉ có tấm
thảm phẳng lì những đám mây xôm xốp mỗi lúc một nhỏ hơn, trải suốt nửa
bầu trời. Bầu trời càng xanh hơn, càng sáng hơn và câu trả lời nó đem lại
cho cái nhìn dò hỏi của Levin vẫn dịu dàng nhưng vẫn bí hiểm như trước.
"Không, chàng tự nhủ, cuộc sống lao động bình dị này dù đẹp đến thế nào
chăng nữa, mình cũng không thể quay về với nó được. Mình yêu nàng".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.