ANNA KARENINA - Trang 408

đột nhiên cảm thấy cái vật bấy lâu vẫn đầu độc đời mình, thu hút tất cả sự
chú ý của mình, nay không còn nữa, và anh ta lại có thể sống, suy nghĩ và
quan tâm đến chuyện khác ngoài cái răng đau. Đó chính là cảm giác của
Alecxei Alecxandrovitr. Nỗi đau đớn thật kỳ lạ và ghê gớm, nhưng giờ đã
tiêu tan; ông thấy lại có thể tiếp tục sống và suy nghĩ những cái khác ngoài
vợ mình.
"Đó là một phụ nữ hư hỏng, vô liêm sỉ, vô lương tâm, vô đạo! Xưa nay ta
vẫn biết, vẫn thấy rõ điều đó, nhưng vì thương hại cô ta mà phải cố tự dối
mình", ông tự nhủ. Và ông thành thực tưởng xưa nay vẫn thấy rõ điều đó:
ông nhớ lại mọi chi tiết trong quãng đời đã qua, những chi tiết xưa kia ông
thấy có vẻ vô tội; giờ đây những chi tiết đó lại bộc lộ rõ ràng là vợ ông xưa
nay vẫn hư hỏng sẵn. "Ta đã mắc sai lầm đem gắn bó đời mình với cô ta,
nhưng sai lầm này không có gì đáng chê trách, cho nên ta không thể đau
khổ được. Không phải ta phạm tội mà chính cô ấy, ông tự nhủ. Ta không
việc gì phải bận tâm vì cô ấy. Đối với ta, cô ấy không còn nữa".
Tất cả những gì dính dáng đến vợ, đến con trai (đối với nó, tình cảm ông
đồng thời cũng thay đổi) đều không làm ông quan tâm nữa.
Việc duy nhất làm ông lo lắng là tìm cách tốt nhất, thích hợp, tiện lợi nhất
và do đó, đúng đắn nhất, để rửa vết bùn nhơ do người vợ sa ngã vấy lên và
để tiếp tục cuộc sống hữu ích, hoạt động và lương thiện.
"Ta không thể đau khổ vì việc làm nhơ nhuốc của một người đàn bà đáng
khinh; ta chỉ cần tìm lối thoát tốt nhất cho hoàn cảnh oái oăm này mà cô ấy
dồn ta vào. Và ta sẽ tìm thấy lối thoát đó, ông tự nhủ, mặt mỗi lúc một sa
sầm. Ta không phải người đầu tiên và cũng không phải kẻ cuối cùng". Và
ngoài những thí dụ lịch sử, như câu chuyện "Nàng Helen xinh đẹp, vợ gã
Menelax xấu số (1), vừa được gợi lại trong trí nhớ mọi người(2), Alecxei
Alecxandrovitr nhớ tới hàng loạt ông chồng trong xã hội thượng lưu có vợ
bội bạc: "Darialov, Pontavxki, hoàng thân Caribanov, bá tước Paxcudin,
Dram... Phải, cả Dram nữa... một người có năng lực và chính trực như thế,
Xemionov, Tsaghin, Xigonin... Cứ cho là họ mắc vào một cái lố bịch(3) phi
lý, nhưng về phần ta, bao giờ ta cũng coi đó là nỗi bất hạnh đáng thương",
Alecxei Alecxandrovitr tự nhủ; thực ra đâu phải thế, chưa bao giờ ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.