ANNA KARENINA - Trang 421

viết thư cho chồng:
"Sau câu chuyện vừa xảy ra, tôi không thể ở lại nhà ông được nữa.
Tôi ra đi và đem theo con trai tôi. Tôi không hiểu theo luật pháp, thì nó
phải ở với ai trong hai chúng ta, nhưng tôi đem nó đi vì tôi không thể sống
thiếu nó. Mong ông rộng lượng và để nó cho tôi".
Cho tới chỗ đó, nàng viết nhanh chóng dễ dàng, nhưng nghĩ đến nước phải
kêu gọi sự độ lượng (nàng không công nhận chồng có đức tính ấy) và phải
kết thúc bằng một câu xúc động, nàng liền dừng bút.
"Tôi không thể nói tới lỗi lầm và ăn năn được, vì..." Nàng lại dừng bút và
đứt mất mạch suy nghĩ. "Không, vô ích", nàng tự nhủ, xé lá thư rồi viết lại,
lần này không nhắc gì đến sự độ lượng và dán phong bì. Phải viết thư cho
Vronxki. "Em đã thú nhận với chồng rồi...", nàng viết và ngồi lặng hồi lâu
không đủ sức tiếp tục. Thật quá thô kệch, chẳng có vẻ gì phụ nữ cả. "Vả lại,
mình biết viết cho chàng cái gì kia chứ?", nàng tự nhủ. Một lần nữa, mặt
nàng lại đỏ bừng vì hổ thẹn, nhớ lại cảnh yên tĩnh trước đây, và một nỗi
hờn giận khiến nàng xé vụn tờ giấy mới bắt đầu viết. "Mọi cái đó đều vô
ích", nàng nghĩ. Nàng gấp tập giấy thấm lại, lên gác và báo cho cô gia sư
cùng bọn đầy tớ biết là ngay tối đó, nàng sẽ đi Moxcva, nàng lập tức sửa
soạn hành lý.
--------------------

(1) Mamzelle (tiếng Pháp trong nguyên bản) tức là "Made-moiselle" phát
âm một cách thông tục, bình dân (đây là chỉ cô gia sư).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.