ANNA KARENINA - Trang 495

Hai con người này thân thuộc, gần gũi đến nỗi có thể hiểu nhau qua mỗi cử
chỉ, mỗi cách uốn giọng hơn là qua mọi lời lẽ dài dòng.
Lúc này, cả hai đều có chung ý nghĩ: bệnh tật và cái chết sắp tới của
Nicolai, nó trùm lên mọi ý nghĩ khác. Cả hai đều không dám nhắc tới
chuyện đó, cho nên mọi lời họ nói ra đều giả dối, vì không diễn đạt điều họ
bận tâm. Chưa bao giờ Levin hài lòng vì thấy đêm đã khuya và đến giờ đi
ngủ, bằng lúc nãy. Kể cả những lần tiếp khách xa lạ hoặc đi thăm long
trọng, cũng chưa bao giờ chàng gượng gạo và vờ vĩnh như lúc này. Biết thế
và áy náy vì thái độ đó, chàng càng đờ đẫn thêm. Chàng muốn khóc ông
anh sắp chết nhưng lại phải nghe ông ta nói về cuộc đời định sống và tiếp
chuyện ông.
Vì nhà ẩm và chỉ có một buồng có lò sưởi, Levin liền để anh nghỉ ở sau tấm
bình phong ngăn đôi phòng ngủ của chàng.
Ông anh đã nằm vào giường. Không biết có ngủ hay không, nhưng ông trở
mình, ho hắng như người ốm và lúc nào không khạc đờm ra được, ông lại
càu nhàu một mình. Đôi lúc, ông thở dài thườn thượt và kêu: "Ôi! Trời ơi!".
Lúc khác, khi nghẹt thở, ông lại tức bực kêu lên:
"Ma bắt nó đi!". Levin lắng nghe, hồi lâu không ngủ được. Chàng nghĩ
ngợi rất lan man nhưng rút lại chỉ quy vào một mối: cái chết.
Cái chết, sự kết liễu không tránh khỏi của mọi sinh vật, lần đầu tiên hiện ra
trước mắt chàng với một sức mạnh không cưỡng nổi. Và cái chết đó ở kia,
trong người ông anh thân yêu đang rên rỉ trong giấc ngủ và quen miệng kêu
gọi lung tung, lúc kêu trời, lúc gọi ma, chàng thấy cái chết đó như gần hơn
nhiều so với trước. Nó cũng ở ngay trong người chàng, chàng cảm thấy thế.
Nếu không phải hôm nay thì ngày mai, nếu không phải ngày mai thì sẽ là
ba mươi năm nữa; trước sau cũng thế thôi! Và cái chết tất yếu đó là thế nào,
không những chàng không biết, không những chàng không bao giờ nghĩ
tới, mà chàng không thể và không dám nghĩ tới.
"Mình làm việc, mình muốn làm cái gì đó và mình quên rằng tất cả đều kết
thúc bằng cái chết".
Chàng ngồi trên giường, trong bóng tối, co quắp người lại, đôi tay bó gối,
cố nén hơi thở gấp vì căng thẳng và suy nghĩ. Nhưng càng tập trung tư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.