ANNA KARENINA - Trang 731

bực mình vì đã tỏ ra lúng túng, đồng thời lại đỏ mặt xấu hổ như mỗi lần để
lộ hoàn cảnh mình trước người thứ ba. - Ăn ở đây không khá lắm đâu,
nhưng ít nhất các ông cũng được gặp nhau. Trong tất cả các bạn ở trung
đoàn, ông là người Alecxei mến nhất.
- Rất hân hạnh, - Yasvin nói với một nụ cười tỏ cho Vronxki biết chàng rất
hài lòng về Anna. Yasvin cúi chào và đi ra, Vronxki nán lại sau.
- Anh cũng đi chứ? - nàng hỏi.
- Anh bị muộn giờ rồi đấy! - chàng trả lời.
- Cứ xuống đi, tôi sẽ ra ngay bây giờ! chàng nói to với Yasvin.
Nàng cầm tay chàng và vẫn ngước mắt đăm đăm nhìn chàng. Nàng đang
tìm cách nói thế nào để giữ chàng lại.
- Khoan đã, em có việc này muốn nói với anh, - và nàng cầm bàn tay ngắn
của Vronxki áp lên má mình.
- Em mời ông ta đến ăn như thế có được không?
- Em làm như thế là phải lắm! - chàng nói với một nụ cười bình thản, để lộ
hàm răng đều đặn và hôn tay nàng.
- Alecxei, anh không thay đổi gì đối với em chứ? - nàng nói, dùng cả hai
tay bóp chặt tay chàng. - Alecxei, ở đây em không chịu nổi nữa rồi. Bao giờ
chúng mình đi?
- Sắp thôi, sắp thôi. Em không thể hình dung cuộc sống của chúng ta ở đây
cũng làm anh khó chịu đến mức nào, - chàng nói và chìa tay cho nàng.
- Thôi được, anh đi đi! - nàng nói giọng giận dỗi và vội vã bỏ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.