ANNA KARENINA - Trang 791

Oblonxki!
- Giá vừa nằm vừa dạo chơi được nhỉ, - Oblonxki vươn vai đáp.
- Nằm đây khoái quá.
- Thế thì tôi đi một mình vậy, - Vexlovxki vừa nói vừa đứng dậy và vội vã
đi giày.
- Nếu thấy hay, tôi sẽ gọi các anh. Các anh đã thết tôi chim săn, tôi sẽ
không quên các anh đâu.
- Thật là một gã thanh niên đáng yêu, phải không? - Oblonxki nói khi
Vexlovxki đi khỏi và bác nông dân đã đóng cửa lại sau lưng.
- Ừ, - Levin trả lời và tiếp tục nghĩ về cuộc nói chuyện vừa rồi. Chàng cảm
thấy mình đã phát biểu hết sức rõ ràng mọi tư tưởng và tình cảm, thế mà
hai ông bạn, vốn thông minh và thành thực, lại đồng thanh bảo đầu óc
chàng đầy nguỵ biện. Điều đó khiến chàng đâm hoang mang.
- Đúng thế, anh bạn ạ. Giữa hai điều phải chọn lấy một: hoặc ta công nhận
cách tổ chức xã hội hiện thời là công bằng và như vậy ta sẽ bảo vệ quyền
lợi của mình, hoặc ta thú nhận là đã thưởng những đặc quyền bất công và
vui vẻ lợi dụng những đặc quyền đó: đó là điều tôi đang làm.
- Không, nếu đó là bất công thì anh không thể vui vẻ hưởng những lợi lộc
ấy được; riêng tôi, tôi chả tâm địa nào làm thế. Trước hết, tôi cần cảm thấy
mình không phạm tội đã.
- Thôi, hay là ta đi dạo một vòng chăng? - Stepan Ackađich nói, rõ ràng
thấy mệt vì tinh thần quá căng thẳng. - Ta không ngủ được mà. Nào, đi
thôi!
Levin không trả lời. Chàng nghĩ đến điều đã nói trong khi bàn cãi: chàng
chỉ hành động đúng đắn theo chiều hướng tiêu cực thôi. "Người ta chỉ có
thể chính trực một cách tiêu cực thôi ư?", chàng tự hỏi.
- Sao mà mùi cỏ mới cắt hăng thế! - Oblonxki nhổm dậy, nói.
- Tôi cảm thấy mình không thể ngủ được. Hình như Vaxya đang bày trò gì
ở đằng kia ấy. Chú có nghe tiếng cậu ta nói và mọi người cười rộ không?
Ta đến đấy chứ?
- Tôi chả đi đâu, - Levin trả lời.
- Chẳng lẽ đây cũng là một vấn đề nguyên tắc ư? - Stepan Ackađich mỉm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.