ANNA KARENINA - Trang 891

- Em rất tiếc anh không có ở đấy, - nàng nói với chồng. Không phải em
muốn lúc ấy có anh ở trong phòng đâu… vì em sẽ không tự nhiên được như
thế trước mặt anh… Chính giờ đây, em lại xấu hổ hơn lúc đó nhiều, hơn
nhiều lắm, - nàng nói và mặt đỏ lên như sắp khóc. - Chỉ tiếc lúc ấy anh
không được nhìn thấy em qua lỗ khoá.
Đôi mắt chân thực như nói với Levin rằng nàng tự bằng lòng với mình, và
mặc dù nàng đỏ mặt, Levin vẫn yên tâm ngay và bắt đầu hỏi chuyện. Nàng
chỉ mong có thế.
Khi đã biết tường tận là nàng chỉ lúng túng đỏ mặt trong vài giây đầu, còn
sau đó lại thoải mái như đối với bất cứ ai khác, Levin mới hoàn toàn vui vẻ
và cho biết chàng rất hài lòng; chàng hứa từ đây về sau sẽ không xử sự
vụng dại như trong dịp bầu cử và ngay lần đầu gặp lại Vronxki sẽ cố gắng
thân thiết hết sức mình.
- Thật khổ tâm khi phải coi một người gần như thù địch, giáp mặt nhau là
thấy nặng nề, - Levin nói. - Anh rất, rất bằng lòng.

2
- Thế nào, anh đến nhà Bon đi nhé, - Kitty nói lúc chồng bước vào phòng
nàng, - khoảng mười một giờ sáng, trước khi ra phố. Em biết anh sẽ ăn
chiều với ba ở câu lạc bộ. Nhưng sáng nay anh làm gì?
- Anh chỉ đến nhà Katavaxov thôi, - Levin đáp.
- Sao đến sớm thế?
- Ông ta hứa giới thiệu anh với Metrov. Anh muốn nói chuyện với ông này
về cuốn sách của anh, ông ta là một nhà bác học nổi tiếng ở Petersburg, -
Levin nói.
- À, có phải cái ông viết bài báo mà anh rất khen đó không? Sau đó, anh
làm gì?- Kitty hỏi.
- Có lẽ anh sẽ tạt qua toà án nhờ giúp về việc bà chị.
- Anh không đi nghe hoà nhạc à?
- Anh đi một mình làm gì?
- Không, anh nên đi nghe, họ biểu diễn những tác phẩm mới… anh vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.