ANNA KARENINA - Trang 928

- Em không nên bực mình. Chính anh Xtiva yêu cầu anh và chị Đôly cũng
muốn như vậy.
- Ồ, không sao cả, - nàng nói, nhưng nhìn mặt vợ, chàng biết nàng đang
gắng tự chủ, và điều đó không báo hiệu cái gì tốt lành.
- Thật là một phụ nữ đáng mến và tốt và rất, rất đáng thương, - chàng nói
tiếp với vợ về Anna, về công việc của nàng và chuyển lời nàng nhờ nói với
Kitty.
- Vâng, hẳn thế, chị ấy rất đáng thương, - Kitty nói, khi chồng kể xong. -
Ai viết thư cho anh đấy?
Chàng nói cho vợ hay và tin tưởng ở thái độ bình tĩnh của nàng, chàng đi
thay quần áo.
Chàng quay vào, vẫn thấy Kitty ngồi trong chiếc ghế bành lúc nãy. Khi
chàng đến gần, nàng ngước mắt nhìn và oà khóc.
- Sao? Sao thế? - chàng hỏi, thừa biết đó là chuyện gì rồi.
- Anh đã đi mê cái người đàn bà ghê gớm ấy, cô ta bỏ bùa cho anh rồi. Nhìn
mắt anh, em biết. Có, có mà! Như thế rồi sẽ đi tới đâu? Anh uống rượu ở
câu lạc bộ, anh uống rượu, anh đánh bạc và sau đó anh đã đi… đi tới nhà ai
mới được chứ? Không, ta đi khỏi đây thôi… Ngày mai, em đi đây.
Hồi lâu, Levin không thể làm cho vợ nguôi. Mãi đến khi thú nhận lòng
thương hại cộng với hơi men đã làm chàng mất trí, rằng chàng đã bị Anna
chài và hứa từ nay về sau sẽ tránh Anna, chàng mới dỗ được vợ. Điều
chàng thú nhận thành thực nhất là mình đã hoàn toàn hư hỏng do cứ sống
như thế này ở Moskva, tán gẫu, ăn uống rượu chè lu bù. Hai vợ chồng nói
chuyện đến tận ba giờ sáng. Và mãi tới ba giờ, họ mới tạm gọi là đã làm
lành với nhau để đi ngủ.

Chú thích:
(1) Tên chính của Kitty

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.