ANNA VÀ NỤ HÔN KIỂU PHÁP - Trang 373

Có ai đó gọi tên tôi khi tôi trả tiền để vào trong, tôi quét mắt khắp sân
nhưng chẳng thấy ai quen.

Thế là tôi đi cầu thang lên trên.

Chỗ nghỉ đầu tiên dẫn đến một cửa hàng quà tặng nên tôi tiếp tục đi lên.

Đi lên. Lên nữa. Oái. Có rất nhiều bậc thang. Nhưng có hề gì. Nơi nào ở
Paris mà tôi chả chinh phục được!

Nhưng, quỷ thần ơi, sao đi mãi mà không hết?

CÒN NHIỀU BẬC THANG NỮA SAO?

Thật là lố bịch. Tôi sẽ không bao giờ mua nhà có cầu thang. Cửa trước

nhà tôi cũng sẽ không có bậc thềm lên xuống mà chỉ có dốc nghiêng thoai
thoải. Mỗi bước leo lên, tôi lại càng căm ghét những bức tượng quái thú,
cho đến khi tôi tới được lối ra và…

Tôi thực sự lên cao lắm rồi. Tôi men theo lối đi chật hẹp dẫn từ tòa thấp

phía bắc sang tòa tháp phía nam. Kia là khu ký túc xá của tôi! Kia nữa là
điện Panthéon! Từ tận đây mà khối kiến trúc mái vòm khổng lồ trông vẫn
hết sức ấn tượng. Quanh tôi, những du khách mải mê chụp ảnh tượng thú.

Không. Không phải tượng thú mà là tượng quái thú.

St. Clair từng kể rằng cái mà hầu hết mọi người nghĩ đến khi nghe thấy

“tượng thú” thực ra chính là tượng quái thú. Còn tượng thú là những khối
đá gân guốc nằm bên ngoài được dùng như máng xối tháo nước mưa. Tôi
không nhớ công dụng của các bức tượng quái thú kia. Chúng đang bảo vệ
đền thờ, hay để xua đuổi ma quỷ nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.