ANNA VÀ NỤ HÔN KIỂU PHÁP - Trang 56

Có vài người làm bán thời gian ở bàn lễ tân nhưng chỉ một người sống ở

khu Quản Lý. Anh ta tên Nate, sống ở tầng một, đang theo học lớp cao học
ở một trường nào đó quanh khu này. Ắt hẳn TMOP đã trả một đống tiền để
anh ta sống với chúng tôi.

Nate chỉ khoảng hai mươi, thấp bé, nhợt nhạt và đầu cạo trọc lốc. Nghe

có vẻ lạ nhưng anh ta thật sự cuốn hút. Tuy nhỏ nhẹ và dường như là mẫu
người biết lắng nghe, nhưng giọng anh ta tỏa ra mùi trách nhiệm và thái độ
đừng-có-dở-trò-với-tôi. Bố mẹ tôi quý anh ta lắm. Anh ta cũng đặt một tô
“áo mưa” ở sát cửa phòng mình.

Tôi tự hỏi liệu hai cụ nhà tôi có thấy cái tô đó không.

Học sinh hai năm đầu ở một ký túc xá khác. Chúng phải ở chung, các

tầng được chia theo giới tính và chịu sự kiểm soát nghiêm ngặt. Mấy bé đó
cũng phải chịu lệnh giới nghiêm còn bọn tôi thì không. Chúng tôi chỉ phải
ký vào một tờ giấy mỗi khi đi về vào buổi tối để Nate biết chúng tôi vẫn
sống. Tôi tin chắc không ai từng lợi dụng sự canh gác “cẩn mật” này.

Tôi ì ạch đi ra hành lang để dùng nhà vệ sinh và phải xếp hàng – dù là

nửa đêm vẫn luôn có một hàng ở đó – sau Amanda, đứa đã tấn công St.
Clair ở bữa sáng. Nó nhếch mép trước cái quần bò bạc màu và áo thun
Orange Crush cổ điển của tôi.

Tôi không biết nó sống cùng tầng với mình. Siêu chưa.

Chúng tôi không trò chuyện. Ngón tay tôi dò dẫm họa tiết hình hoa trên

giấy dán tường. Tòa nhà Lambert là một sự pha trộn đặc biệt giữa nét tinh
tế của Paris và tính thực dụng của thanh thiếu niên. Đèn thủy tinh giúp
khuôn viên ký túc xá tỏa sáng rực rỡ nhưng bóng đèn huỳnh quang lại thấp
thoáng bên trong phòng ngủ. Nền nhà lát gỗ bóng loáng nhưng lại trải thảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.