ANNA VÀ NỤ HÔN KIỂU PHÁP - Trang 64

Tôi xoay lại và dốc ngược ngón tay, thầm mong ông Boutin không nhìn

thấy. St. Clair cười đáp lại và ném cho tôi phiên bản Anh của cử chỉ chiến
thắng với hai ngón tay giơ thành hình chữ V. Ông Boutin vui vẻ càm ràm
sau lưng tôi. Tôi trả tiền bữa ăn và đến ngồi cạnh St. Clair. “Cảm ơn cậu.
Mình vừa quên mất cách giơ ngón tay thối. Lần sau mình sẽ không nhầm
nữa.”

“Rất hân hạnh. Luôn vui vẻ chỉ bảo cậu.” Cậu ta mặc lại trang phục hôm

qua, quần bò và áo thun in hình Napoleon. Tôi đã hỏi và St. Clair bảo
Napoleon là anh hùng trong lòng cậu. “Không phải vì ông ta là một người
tử tế. Ông ta là một tên ngốc. Nhưng là một tên ngốc lùn tịt giống mình.”

Tôi tự hỏi có phải cậu ta đã ngủ ở chỗ Ellie nên mới không thay quần áo

hay không. Cậu ta đi tàu điện đến trường chị ta mỗi đêm và họ dạo chơi ở
đó.

“Cậu biết đấy, Anna,” Rashmi nói. “Hầu hết người dân Paris đều hiểu

được tiếng Anh. Cậu không cần ngại ngùng vậy đâu.”

Ừm. Cảm ơn vì giờ mới khai sáng cho mình.

Josh vòng hai tay ra sau đầu và ngả ra ghế. Ống tay áo xắn lên để lộ hình

xăm đầu lâu xương chéo ở bắp tay phải. Từ nét mực tôi có thể nói đó là tác
phẩm của cậu. Mực đen tương phản với màu da trắng xanh. Một hình xăm
tuyệt vời dù có phần lố bịch trên cánh tay dài ngoằng gầy guộc của chủ
nhân nó. “Thật đấy,” Josh nói. “Em chỉ nói một tiếng và người ta hiểu
luôn.”

“Em sẽ chẳng khoác lác về chuyện đó đâu.” Rashmi nhăn mũi và Josh

rướn người hôn cô.

“Chúa ơi, lại nữa rồi.” St. Clair cào đầu và ngoảnh mặt đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.