ANNA VÀ NỤ HÔN KIỂU PHÁP - Trang 97

Paris. Như mình hiểu, với cậu một năm ở đây thực sự quá dài. Mình nói
đúng chứ?”

Tôi nhắm nghiền mắt. Mẹ và Seany xuất hiện trong tâm trí tôi. Cả

Bridge. Và Toph. Tôi gật đầu.

“Được rồi. Vẫn nhắm mắt nhé. Ước đi nào.”

Tôi hít sâu. Hơi ẩm mát lạnh của hàng cây gần đó lấp đầy hai buồng

phổi. Tôi muốn gì? Thật là khó trả lời.

Tôi muốn về nhà, nhưng phải thừa nhận tôi đã rất thích tối nay. Nếu đây

là lần duy nhất trong đời tôi đến thăm Paris thì sao? Tôi biết mình vừa bảo
St. Clair rằng tôi không muốn ở đây, nhưng một phần trong tôi – một phần
nhỏ xíu trẻ con – đang rất tò mò. Nếu ngày mai bố tôi gọi điện bắt tôi về
nhà, tôi hẳn sẽ thất vọng lắm. Tôi vẫn chưa chiêm ngưỡng nàng Mona Lisa.
Vẫn chưa lên đỉnh Eiffel. Chưa đi dạo dưới Khải Hoàn Môn.

Vậy tôi còn muốn gì nữa?

Tôi muốn được cảm nhận lại đôi môi Toph. Tôi muốn cậu ta đợi. Nhưng

một phần khác cực kỳ đáng ghét trong tôi vẫn biết cho dù bọn tôi có đến
được với nhau thì năm tới tôi vẫn phải rời nhà để vào đại học. Tôi sẽ chỉ
gặp Toph vào Giáng sinh và mùa hè và rồi… chuyện sẽ đi tới đâu?

Còn một điều khác.

Điều tôi đã cố gắng phớt lờ. Điều tôi không nên ham muốn, điều tôi

không thể có.

Người đó ngay lúc này đang đứng trước mặt tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.