ANNABELLE NGƯỜI PHỤ NỮ TUYỆT VỜI - Trang 161

Chính khi tiếp xúc với bệnh nhân, nói chuyện với họ, các bạn cùng lớp mới
ghét nàng nhất, vì ganh tỵ. Nàng đối xử với bệnh nhân dịu dàng, tỏ ra
thương mến họ, nói về triệu chứng bệnh của họ một cách thông minh, khiến
cho họ có cảm tình với nàng hơn với những người khác; họ thích gặp nàng
và tỏ ra sung sướng khi gặp. Chính đây là lý do khiến cho các bạn cùng lớp
của nàng nổi điên.

- Cô được bệnh nhân ưa thích đấy nhé. - Một hôm chàng sinh viên người
Anh nói với nàng bằng giọng công kích. Anh ta là người ghét nàng nhất.

- Thế thì quá tuyệt! - Annabelle đáp. - Tôi nghĩ là anh quá thô lỗ với họ.

- Làm sao cô biết? Trước đây cô đã vào bệnh viện tiếp xúc với bệnh nhân
lần nào chưa?

- Tôi đã làm việc ba tháng gần chiến tuyến ở Asnières và làm công việc tình
nguyện sáu năm, hai năm sau cùng làm việc với những người di cư mới đến
ở Ellis Island, New York. - Anh ta không nói gì và rất phục nàng đã làm
việc ba tháng tại Asnières, nhưng không thú nhận điều đó với nàng. Anh ta
nghe những người khác nói rằng ở đấy rất nguy hiểm. Sau giờ học, Marcel
Bobigny đi theo nàng, hỏi nàng về công việc nàng đã làm tại tu viện
Abbaye de Royaumont. Đây là lần đầu tiên nàng nói chuyện với bạn bè
trong suốt một tháng trời. Nàng mừng vì cuối cùng đã có người để nói
chuyện.

- Ở đấy rất căng, - nàng đáp. - Chúng tôi làm việc 18 giờ một ngày, có khi
nhiều hơn nữa. Bệnh viện toàn nữ nhân viên và do một nữ bác sĩ điều hành.
Việc này do nữ giới đề xướng và chủ trương từ lâu, nhưng bây giờ có một ít
bác sĩ nam từ Paris đến giúp sức. Bệnh viện cần tất cả mọi người giúp đỡ.

- Ở đấy cô thường gặp những bệnh gì? - Anh ta hỏi với vẻ quan tâm. Anh ta
nghĩ những người khác đã sai lầm vì xa lánh nàng. Anh ta thích nàng. Nàng
rất tốt, tính tình hiền hòa, làm việc cần mẫn và không ra vẻ kiêu kỳ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.