ANNE DƯỚI MÁI NHÀ BÊN ÁNH LỬA - Trang 139

Chúa Trời chưa bao giờ tạo ra ai hơn thế,

Một người chồng tuyệt vời, dịu dàng và chân thật,

Một trong một triệu, Anthony yêu dấu, là anh.”

“! ! !” Bên ánh Lửa nói.

“Tôi mong cô không thấy phiền khi tôi chen vào một khổ nữa,” tại buổi

họp tới của Viện bà Mitchell nói với Anne. “Tôi chỉ muốn ca tụng Anthony
thêm chút nữa... nên thằng Johnny Plummer cháu tôi đã viết. Nó ngồi
xuống một cái là ngoáy ra nhanh như gió. Nó giống cô... nó trông không
được sáng láng nhưng lại biết làm thơ. Nó có được cái tài ấy là nhờ mẹ nó...
cô ta là người nhà Wickford. Nhà Plummer không có chút thi ca nào trong
người cả... không tẹo nào.”

“Thật tiếc từ đầu bà không nghĩ đến chuyện bảo cậu ta viết ‘kiếu phó’ cho

ông Mitchell,” Anne nói lạnh lùng.

“Ừ nhỉ? Nhưng tôi không biết nó biết làm thơ và đầu óc tôi mải lo tiễn đưa

Anthony. Rồi mẹ nó cho tôi xem bài thơ nó viết về một con sóc chết đuối
trong xô xi rô nhựa... thật xúc động. Nhưng bài của cô hay thật mà, cô
Blythe. Tôi nghĩ cả hai gộp lại sẽ tạo nên cái gì đó khác biệt, cô có nghĩ thế
không?”

“Vâng,” Anne nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.