ANNE DƯỚI MÁI NHÀ BÊN ÁNH LỬA - Trang 168

hành nghề còn hay hơn nữa và khi người ta không cười nổi trước một câu
đùa của bố thì chắc hẳn họ đã bị bệnh nặng lắm rồi.

Những ngày trời ấm Anne bận tíu tít trong vườn, uống lấy sắc màu như

rượu mà nắng cuối ngày rót trên đám cây thích đỏ thắm, say sưa nỗi “buồn
thấm thía của vẻ đẹp qua nhanh”. Một buổi chiều khói xám vàng óng ả cô
và Jem ươm hết mấy bầu uất kim hương, nó sẽ hồi sinh những bông hoa
hồng đỏ tím vàng trong tháng Sáu. “Chuẩn bị cho mùa xuân khi biết mình
phải đối mặt mùa đông thú vị nhỉ, Jem?” “Làm đẹp khu vườn cũng thú vị
nữa,” Jem nói. “Bà Susan nói chính Chúa là người làm cho khuôn vật đẹp
đẽ nhưng ta có thể phụ Ngài một tay, phải không mẹ?”

“Luôn là thế... luôn là thế, Jem ạ. Ngài san sẻ cái đặc quyền ấy với chúng

ta.”

Tuy vậy, không có gì mãi hoài toàn hảo. Người nhà Bên Ánh Lửa đang lo

vì chú chim cổ đỏ. Nghe nói khi bầy chim cổ đỏ đi thì chú cũng sẽ muốn
theo.

“Cứ nhốt nó lại cho đến khi mấy con kia đi cả rồi và trời có tuyết,” thuyền

trưởng Malachi khuyên. “Bấy giờ đã gần như nó sẽ quên rồi mọi chuyện sẽ
đâu vào đấy cho đến mùa xuân.”

Thế là chim cổ đỏ trở thành một kiểu tù nhân. Chú đâm đứng ngồi không

yên. Chú bay tha thẩn quanh nhà hay đậu trên bậu cửa sổ bâng khuâng nhìn
ra chúng bạn đang lục tục sửa soạn đi theo tiếng gọi huyền bí nào ai biết.
Chú chẳng thiết ăn nữa và ngay cả sâu và mấy quả hạnh ngon lành nhất của
Susan cũng không hấp dẫn được chú. Bọn trẻ chỉ ra cho chú thấy mọi hiểm
nguy chú có thể chạm trán... lạnh, đói, lẻ bạn, bão, đêm đen, mèo. Nhưng
chim cổ đỏ đã cảm thấy hay nghe thấy những lời hiệu triệu và toàn bản thể
trong chú khát khao đáp lời.

Susan là người cuối cùng nhượng bộ. Suốt nhiều ngày bà rất ủ ê. Nhưng

cuối cùng, “Thả cho nó đi đi,” bà nói. “Giữ nó là trái tự nhiên.”

Một ngày cuối tháng Mười chúng thả cho chú bay đi, sau khi đã nhốt chú

cả tháng trời. Bọn trẻ khóc lóc hôn từ biệt chú. Chú hồ hởi bay vút lên, sáng
hôm sau quay lại bậu cửa phòng Susan lấy vụn bánh và rồi sải cánh cho một
chuyến bay thật dài. “Chắc đến mùa xuân nó lại về với mình thôi, con yêu,”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.