ANNE DƯỚI MÁI NHÀ BÊN ÁNH LỬA - Trang 169

Anne nói với Rilla đang thổn thức. Nhưng Rilla vẫn không thấy nguôi
ngoai.

“Dzậy thì lâu quá,” cô bé nức nở.

Anne mỉm cười rồi thở dài. Bốn mùa mà đối với Rilla dường như rất lâu

lại đang bắt đầu trôi quá nhanh đối với cô. Một mùa hè nữa đã qua, tàn dần
vì màu vàng bất tử của những ngọn đuốc dương Lombardy. Chẳng mấy
chốc... rất nhanh thôi... bầy trẻ Bên Ánh Lửa sẽ không còn trẻ con nữa.
Nhưng chúng vẫn là của cô... để mỗi chiều tối cô đón mừng chúng về... để
cô đong đầy đời sống bằng những điều kỳ lạ và niềm vui... để cô yêu
thương và khuyến khích và quở mắng... một chút. Vì đôi khi chúng cũng rất
hư, dù chúng không đáng bị bà Alec Davies gọi là “bọn quỷ Bên Ánh Lửa
đó” khi nghe nói Bertie Shakespeare Drew bị cháy sém một tí lúc đóng vai
thổ dân da đỏ bị thiêu trên cọc trong thung lũng Cầu Vồng. Phải một lúc lâu
hơn dự tính Jem và Walter mới cởi trói được cho nó. Hai đứa cũng bị sém
một chút mà nào có ai thương chúng đâu.

Năm ấy tháng Mười một là tháng muộn phiền... một tháng gió đông và

sương mù. Có những ngày chỉ độc mỗi sương mù lạnh lẽo cuốn qua hay trôi
trên biển xám bên kia cồn cát ngầm. Đám bạch dương run rẩy buông những
chiếc lá cuối cùng. Khu vườn đã úa tàn và mọi sắc màu tính cách đều cạn
khô trừ luống măng tây, vẫn là một tính cách đều cạn khô trừ luống măng
tây, vẫn là một rừng nhiệt đới vàng ươm quyến rũ. Walter phải bỏ góc học
trên cây thích mà học bài trong nhà. Trời mưa... cứ mưa... rồi lại mưa. “Có
khi nào đất trời khô ráo lại không vậy?” Di rền rĩ chán chường. Rồi có một
tuần đẫm trong sức quyến rũ của nắng thu muộn, vào những buổi chiều tối
lạnh se sắt mẹ sẽ đưa que diêm lên nhóm bừng lò sưởi và Susan sẽ nướng
khoai tây cho bữa tối.

Những chiều tối ấy lò sưởi lớn là trung tâm của gia đình. Sau bữa tối họ

quây quần quanh lò sưởi và đó sẽ là sự kiện đặc biệt trong ngày. Anne khâu
vá và dự trù một ít áo quần cho mùa đông... “Nan phải có một váy đỏ, vì cô
bé rất cương quyết phải có”... thỉnh thoảng cô nghĩ về Hannah, năm nào
cũng đan chiếc áo khoác nhỏ cho Samuel bé bỏng... Bao thế kỷ qua các bà
mẹ vẫn luôn như thế. Một tình chị em cao cả trong tình yêu và phụng sự...
người được và không được nhớ đến cũng như nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.