ANNE DƯỚI MÁI NHÀ BÊN ÁNH LỬA - Trang 197

Ngày hôm sau Dovie lại nhắc chuyện nó biết điều bí mật.

“Tớ nghĩ kỹ rồi, Nan này... có lẽ cậu phải biết vì nó là về cậu mà. Dĩ nhiên

ý dì Kate muốn nói là tớ không được kể cho ai nghe cả ngoài đương sự.
Nghe này. Nếu cậu cho tớ con hươu bằng sứ thì tớ sẽ nói cho cậu tớ biết
được gì về cậu”

“Ồ, tớ không cho cậu con đó được đâu, Dovie ơi. Sinh nhật vừa rồi Susan

tặng tớ mà. Làm vậy bà sẽ đau lòng lắm.”

“Vậy thì thôi. Cậu thích có con hươu cũ rích hơn là biết một điều quan

trọng về bản thân thì cứ đi mà giữ nó. Tớ chẳng cần biết. Tớ giữ kín thì
hơn. Tớ vẫn thích biết những điều mấy đứa con gái khác không được biết.
Vậy ta mới quan trọng. Chủ nhật tuần tới ngồi trong nhà thờ tớ nhìn cậu mà
tự nhủ, Giá mà cậu biết điều tớ biết về cậu, Nan Blythe. Sẽ vui lắm.”

“Điều cậu biết về tớ có tốt không?” Nan dò hỏi.

“Ồ, nó rất lãng mạn... cứ như trong truyện ấy. Mà thôi đừng lo, cậu không

cần biết thì thôi, tớ cứ giữ trong lòng vậy.”

Đến lúc này thì Nan đã tò mò muốn điên thật rồi. Cô bé mà không được

biết cái điều bí ẩn mà Dovie biết kia là gì thì đời cũng chẳng đáng sống nữa.
Cô bé bỗng nảy ra một ý tưởng.

“Dovie, tớ không cho cậu con hươu, nhưng nếu cậu nói tớ nghe điều cậu

biết về tớ thì tớ sẽ cho cậu cây dù đỏ của tớ.”

Đôi mắt màu quả lý gai của Dovie lung linh. Bấy lâu nay nó bị nỗi thèm

thuồng cây dù đỏ đó gặm nhấm.

“Cây dù đỏ mới tuần rồi mẹ cậu mua trên thị trấn cho cậu đó hả?” con bé

thương lượng.

Nan gật. Hơi thở dồn dập. Có phải... ồ, có phải Dovie sắp nói cho cô nghe

thật không?

“Mẹ cậu có cho phép cậu không?” Dovie hỏi.

Nan lại gật, nhưng hơi thiếu quả quyết. Cô bé không chắc chuyện đó lắm.

Dovie đánh hơi thấy vẻ ngập ngừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.