ANNE DƯỚI MÁI NHÀ BÊN ÁNH LỬA - Trang 227

có đôi cánh dơi trút nó ra khắp thế gian từ một cái vại màu tím? Trăng đang
lên và trên đồi ba cây vân sam già oăn mình trong gió trông như ba mụ phù
thủy gù già khú gầy nhom đang khập khiễng trèo lên đồi. Có phải con yêu
tinh nhỏ hai tai lông lá đang lom khom trong bóng tối đấy không? Giả sử
ngay lúc này đây cậu mở cánh cửa trong bức tường gạch, liệu cậu có bước
vào, không phải khu vườn lừng danh đâu mà là một xứ thiên thai lạ kỳ nào
đó, nơi các công chúa tỉnh khỏi giấc ngủ bùa mê, nơi có lẽ cậu sẽ tìm thấy
rồi đi theo Tiếng Vọng như cậu hằng mơ ước? Ta không dám cất tiếng. Vì
chỉ cần lên tiếng thôi thì một điều gì đó sẽ tan biến mất.

“Con yêu,” mẹ cậu đi ra nói, “con không được ngồi đây thêm nữa. Trời

đang lạnh. Nhớ cổ họng con đấy.”

Lời nói ra đã làm tan bùa mê. ánh sáng huyền hoặc đã mất. Bãi cỏ vẫn là

nơi đẹp đẽ nhưng không còn là xứ thần tiên nữa. Walter đứng lên.

“Mẹ, mẹ kể con nghe chuyện xảy ra ở đám tang Peter Kirk nhé?” Anne

nghĩ ngợi một lát... rồi rùng mình.

“Không phải bây giờ, con yêu. Có lẽ... lúc nào đó...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.