ANNE DƯỚI MÁI NHÀ BÊN ÁNH LỬA - Trang 61

“Ôi, mẹ, mẹ sẽ không chết phải không... và mẹ vẫn còn thương con, phải

không mẹ?”

“Con yêu, mẹ không có ý niệm gì về chuyện chết chóc cả và mẹ yêu con

đến đau lòng. Cứ nghĩ đến chuyện đêm hôm con phải đi bộ một mạch từ
Lowbridge mà xem!”

“Bụng đói nữa chứ,” Susan rùng mình. “Lạ là nó còn sống mà kể lại

chuyện đấy. Thời của phép lạ vẫn chưa qua và ta có thể tin chắc chuyện
đó.”

“Một cậu bé gan dạ,” bố vừa cười vừa bước vào cùng Shirley công kênh

trên vai. Bố vỗ vỗ đầu Walter, thế là cậu chụp lấy tay bố và ôm chặt. Trên
đời chẳng có ai như bố cả. Nhưng không ai được biết thật ra cậu đã sợ thế
nào.

“Con không bao giờ phải đi xa nhà nữa, phải không, mẹ?”

“Cho đến bao giờ con muốn thì thôi,” mẹ hứa.

“Con sẽ không bao giờ muốn đâu,” Walter mở lời... rồi dừng lại. Suy cho

cùng, cậu sẽ không phiền gì nếu gặp lại Alice.

“Nhìn này, cừu con,” Susan vừa nói vừa dẫn vào một cô gái hồng hào mặc

tạp dề trắng đội mũ vải, tay xách một cái giỏ.

Walter nhìn. Một em bé! Một em bé bụ bẫm, béo tròn, mấy lọn tóc quăn

ẩm ướt mịn màng khắp đầu và hai bàn tay bé xíu xinh xinh.

“Con bé xinh chưa này?” Susan tự hào nói. “Nhìn hàng mi con bé xem...

tôi chưa từng thấy đứa bé sơ sinh nào có hàng mi dài thế. Rồi đôi tai xiu xíu
xinh xinh nữa. Bao giờ tôi cũng nhìn đôi tai trước.”

Walter ngập ngừng.

“Em xinh quá, bà Susan ơi... ôi, nhìn mấy ngón chân cong cong bé tí đáng

yêu chưa kìa!... nhưng mà... em bé quá phải không?”

Susan cười.

“Ba ký sáu thì không bé đâu, cừu con. Con bé đã bắt đầu biết để ý rồi đấy.

Chưa được một giờ con bé đã ngóc đầu lên nhìn bác sĩ rồi. Cả đời tôi chưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.