ANNE DƯỚI MÁI NHÀ BÊN ÁNH LỬA - Trang 67

Baker ạ, rằng ta không được vi phạm phép tắc hiếu khách thiêng liêng,
nhưng tôi cam đoan với cô, cô Baker, rằng tôi sẽ nói thẳng với bà ta.”

“Tôi mà không biết thân biết phận thì tôi đã xử lý bà ta rồi, cô Dew ạ.

Chưa lúc nào tôi quên mình không phải bà chủ ở đây. Đôi lúc, Dew ạ, tôi
long trọng tự nhủ Susan Baker, mi là kẻ để người ta chà đạp hay là không
phải đây?” Nhưng cô biết tôi bó chân bó tay thế nào rồi. Tôi không thể bỏ
cô bác sĩ mà đi và tôi cũng không được đem thêm phiền muộn cho cô ấy khi
chống lại Mary Maria Blythe. Tôi sẽ tiếp tục cố lo phận sự của mình. Vì, cô
Dew thân yêu,” Susan nói long trọng, “tôi sẵn lòng chết vì cô cậu bác sĩ.
Ngày bà ta chưa đến chúng tôi là một gia đình hạnh phúc biết bao, cô Dew.
Nhưng giờ bà ta đang bắt chúng tôi phải chịu khổ sở và hậu quả sẽ thế nào
tôi cũng chưa biết, vì có phải là nhà tiên tri đâu, cô Dew. Hay nói đúng hơn,
tôi biết. Tất cả chúng tôi sẽ bị tống vào nhà thương điên thôi. Không phải
chỉ một chuyện bất kỳ nào, cô Dew ơi... mà nhiều lắm, cô Dew... hàng trăm,
cô Dew. Một con muỗi thì ta còn chịu được, cô Dew... nhưng thử nghĩ hàng
triệu mà xem!”

Rebecca Dew nghĩ đến hàng triệu con muỗi đó mà lắc đầu buồn bã.

“Bà ta luôn dạy cô bác sĩ phải điều hành nhà mình ra làm sao rồi nên mặc

những áo quần gì. Bà ta cứ rình rập tôi còn nói chưa từng thấy bọn nhỏ nào
hay cãi cọ như vậy. Cô Dew thân yêu, tự cô cũng thấy bọn trẻ nhà chúng tôi
không bao giờ cãi cọ... à thì, hầu như không bao giờ...”

“Chúng nằm trong số những đứa trẻ tuyệt vời nhất tôi từng gặp đấy, cô

Baker ạ.”

“Bà ta hay chõ mũi và rình mò...”

“Chính tôi đã bắt quả tang bà ta làm thế mà, cô Baker.”

“Bà ta bao giờ cũng thấy phật lòng và đau đớn vì chuyện gì đó nhưng

chưa bao giờ phật lòng đủ để rũ áo ra đi. Bà ta cứ ngồi đó làm ra vẻ thui
thủi và bị hắt hủi cho đến khi cô bác sĩ tội nghiệp muốn quẫn trí. Chẳng có
gì vừa ý bà ta cả. Cửa sổ mở thì bà ta sẽ kêu ca là có gió lùa. Đóng hết thì
bà ta lại nói thỉnh thoảng cũng thích chút khí trong lành. Bà ta không chịu
được hành tây... thậm chí mùi hành. Bà ta nói nó làm bà ta buồn nôn. Nên
cô bác sĩ dặn chúng tôi không được dùng tí hành nào. Giờ thì,” Susan
nghiêm trang nói, “dường như hành là sở thích chung, cô Dew thân ạ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.