ANNE TÓC ĐỎ Ở ĐẢO HOÀNG TỬ EDWARD - Trang 126

“Ôi chao, chơi đã đời quá đi mất, phải không?” cậu ngang ngạnh hỏi khi

hai đứa đi xuống đồi.

“Em thì không,” Dora thẳng thừng đáp trả. “Và em không tin anh vui vẻ

thực sự, thế đấy,” cô bé nói thêm với một thoáng sáng suốt bất ngờ.

“Anh vui chứ,” Davy kêu lên nhưng với giọng khá là miễn cưỡng. “Em

không vui cũng phải thôi - cứ ngồi yên ở đó như một - như một con la.”

“Em chẳng đời nào thèm chơi với đám trẻ nhà Cotton,” Dora đáp với

giọng trịch thượng.

“Đám nhà Cotton chơi được lắm,” Davy bật lại. “Và tụi nó sống vui vẻ

hơn mình nhiều. Tụi nó muốn làm gì thì làm, nói gì thì nói trước mặt mọi
người. Kể từ giờ, anh cũng sẽ làm y như vậy.”

“Có rất nhiều điều anh sẽ không dám nói trước mặt mọi người,” Dora quả

quyết.

“Không, không hề.”

“Có chứ. Liệu anh,” Dora trịnh trọng hỏi, “liệu anh có dám nói chữ ‘mèo

đực’ trước mặt mục sư không?”

Đây đúng là một cú nốc ao. Davy không ngờ bị hỏi một ví dụ cụ thể về

chuyện tự do ngôn luận như vậy. Nhưng trước mặt Dora thì không cần giả
vờ kiên định làm gì.

“Đương nhiên là không rồi,” cậu xịu mặt thừa nhận. “‘Mèo đực’ không

phải là một từ thiêng. Dù sao thì anh sẽ chẳng bao giờ nhắc tới loại động
vật đó trước mặt mục sư.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.