ANNE TÓC ĐỎ Ở ĐẢO HOÀNG TỬ EDWARD - Trang 246

Ở bàn trà bà Douglas nhã nhặn nhờ Janet rót trà cho mọi người. Mặt

Janet đỏ bừng như chưa bao giờ được đỏ, nhưng rồi chị cũng rót trà. Anne
viết thư mô tả bữa ăn đó cho Stella.

“Chúng tớ ăn món lưỡi lợn, gà và mứt dâu, bánh nướng nhân chanh, bánh

hấp nhân chanh, bánh sô cô la, bánh quy nho khô, bánh bột đường, bánh
trái cây - và một vài món khác nữa, tính luôn cả bánh nướng - à tớ nghĩ đó
là bánh nướng caramen. Sau khi tớ ăn gấp đôi mức tớ nên tiêu thụ, bà
Douglas thở dài và nói là rất tiếc vì chẳng có món nào vừa miệng tớ.

“‘Tôi sợ tài nấu ăn của Janet thân yêu đã khiến cô chẳng còn ăn được bất

cứ món gì khác,’ bà ngọt ngào nói. ‘Đương nhiên chẳng ai ở Đường Thung
Lũng dám cạnh tranh với cô ấy cả. Cô không muốn dùng thêm miếng bánh
nướng nữa sao, cô Shirley? Cô chẳng ăn được tí nào cả.’

“Stella ạ, đấy là tớ đã ăn một phần lưỡi lợn, một phần gà, ba cái bánh

quy, một lượng mứt lớn, một miếng bánh nướng, một cái bánh hấp và một
góc bánh sô cô la!”

Sau bữa trà bà Douglas mỉm cười phúc hậu bảo John dẫn “Janet thân

yêu” ra vườn và tặng cho chị ấy mấy đóa hoa hồng. “Cô Shirley sẽ ngồi
chơi với mẹ khi các con ra ngoài chơi - phải không cô Shirley?” bà ai oán.
Rồi bà an vị nơi ghế bành với một tiếng thở dài.

“Tôi là một bà già yếu ớt, cô Shirley ạ. Suốt hơn hai mươi năm trời, tôi

phải chịu đựng bệnh tật. Trong hai mươi năm dài dằng dặc, tôi chết đi từng
tấc từng tấc một.”

“Ôi chắc bà đau đớn lắm!” Anne đáp, cố gắng để lộ vẻ cảm thông nhưng

chỉ làm cho mình cảm thấy ngốc nghếch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.