ANNE TÓC ĐỎ Ở ĐẢO HOÀNG TỬ EDWARD - Trang 26

đặc biệt đáng sợ mà bọn tớ đã nghĩ ra, bóng ma của đứa bé bị giết, chuyên
rón rén tới sau lưng cậu và đặt những ngón tay lạnh giá lên tay cậu. Thú
thật là cho tới tận bây giờ, tớ vẫn không thể không tưởng tượng ra tiếng
chân khẽ khàng lén lút của nó sau lưng mỗi khi tớ qua đây vào buổi tối. Tớ
không sợ Quý Bà Áo Trắng hay người đàn ông không đầu hay những bộ
xương khô, nhưng ước gì tớ đã không tưởng tượng ra bóng ma đứa bé ấy.
Bác Marilla và bà Barry đã giận điên lên khi nghe bọn tớ kể lại,” Anne kết
luận cùng với nụ cười hoài niệm.

Cánh rừng đầu đầm lầy chi chít những vệt sáng màu tím nhạt đan xen với

tơ nhện. Đi qua một đồn điền ủ rũ đầy vân sam xương xẩu rồi một thung
lũng ấm hơi nắng có cây thích viền quanh, họ nhìn thấy được “một thứ” mà
Gilbert đang tìm.

“À, nó đây rồi,” anh kêu lên thỏa mãn.

“Một cây táo, ở tận đây cơ à!” Anne kêu lên sung sướng.

“Đúng vậy, một cây táo trĩu đầy quả táo chính hiệu, ở giữa rừng thông và

sồi, cách vườn cây ăn trái cả dặm. Mùa xuân rồi tớ có ghé qua đây và nhìn
thấy nó, trắng muốt đầy hoa. Thế là tớ quyết định sẽ quay lại vào mùa thu
xem nó có đậu quả không. Nhìn này, quả trĩu trịt. Nhìn cũng ngon nữa, ngả
màu nâu như táo da nâu nhưng vỏ màu đỏ sậm. Táo dại thì thường xanh lè
chẳng hấp dẫn gì.”

“Có lẽ nó nảy mầm từ một hạt giống tình cờ nào đó cách đây nhiều năm,”

Anne mơ màng. “Và nó đã lớn lên, đơm hoa kết trái, tự lập vững vàng giữa
những kẻ xa lạ, đúng là một cái cây hết sức dũng cảm và kiên cường!”

“Ở đây có một thân cây gãy với lớp nệm rêu này. Ngồi xuống đi Anne,

chẳng kém gì ngai vàng rừng núi đâu. Tớ sẽ leo lên hái vài trái táo. Chúng
đều mọc tít trên cao cả, cây phải ráng ngoi lên để lấy ánh nắng mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.