ANNE TÓC ĐỎ VÀ NGÔI NHÀ MƠ ƯỚC - Trang 107

một chuyến dạo chơi trên mấy đụn cát.

“Dạo này dọc bờ biển hiếm cỏ ngọt quá,” ông nói. “Hồi ta còn nhỏ thì

nhiều lắm. Nhưng giờ chỉ thi thoảng ta mới thấy được một cụm... và chẳng
bao giờ thấy lúc chú ý tìm. Cứ phải tình cờ bắt gặp thôi... đang đi thơ thẩn
trên mấy đồi cát, chẳng hề nghĩ cỏ ngọt... đùng một cái không gian tràn
ngập thứ mùi dịu ngọt... đám cỏ nằm ngay dưới chân. Ta ưa mùi cỏ ngọt.
Lúc nào cũng làm ta nghĩ tới mẹ ta.”

“Bà thích cỏ ngọt lắm ạ?” Anne hỏi.

“Ta cũng chả biết. Chẳng biết bả đã bao giờ thấy cỏ ngọt chưa. Không,

chỉ là nó có một cái mùi rất gợi tình mẫu tử... không quá trẻ, cháu biết đấy...
một cái gì đó kiểu như dày dặn và tròn đầy và đáng tin cậy... đúng như một
người mẹ. Cô dâu thầy giáo lúc nào cũng để một ít trong đám khăn mùi soa.
Cháu nên để túm cỏ đó trong đám khăn của cháu, cháu Blythe ạ. Ta không
thích mấy cái mùi công nghiệp này... nhưng một làn hương cỏ ngọt thì nơi
nào có một quý cô là nơi đó nên có.”

Anne vốn không đặc biệt hứng thú với ý tưởng viền những chậu hoa của

mình bằng vỏ trai sò; để làm vật trang trí thì ban đầu chúng không hấp dẫn
cô. Nhưng cô không thể làm tổn thương thuyền trưởng Jim dù vì lý do gì;
thế nên cô cân nhắc đến một công dụng mà ban đầu cô không cảm thấy, và
cảm ơn ông nhiệt thành. Và khi thuyền trưởng Jim đã tự hào bao quanh mỗi
chậu hoa bằng một đường viền toàn những con sò to màu trắng sữa, Anne
ngạc nhiên thấy rằng cô thích hiệu ứng đó. Trên một bãi cỏ thành phố, hay
thậm chí ở trên Glen, chúng sẽ không hợp, nhưng ở đây, trong khu vườn
kiểu cổ giáp biển của căn nhà nhỏ mơ ước, chúng lại rất hài hòa.

“Trông đáng yêu thật đấy ạ,” cô chân thành nói.

“Cô dâu thầy giáo lúc nào cũng xếp vỏ sò quanh mấy chậu hoa,” thuyền

trưởng Jim nói. “Cổ là tay sừng sỏ về hoa. Cổ chỉ cần nhìn mấy chậu hoa,
và sờ vào chúng... vậy thôi... là chúng mọc như điên. Vài người có cái tài
đó... ta đoán cháu cũng có, cháu Blythe ạ.”

“Ôi cháu không biết đâu... nhưng cháu yêu khu vườn của mình, và cháu

thích làm vườn lắm. Tha thẩn chơi đùa với những thứ xanh mướt nảy nở,
ngắm nhìn từng ngày để xem những chiếc mầm mới thân thương nhú lên,
điều đó giống như ta được dự phần vào sáng tạo, cháu nghĩ thế. Ngay lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.