ANNE TÓC ĐỎ VÀ NGÔI NHÀ MƠ ƯỚC - Trang 113

19. Hoàng hôn và bình minh

Đầu tháng Sáu, khi những đồi cát là một cảnh huy hoàng rực rỡ phủ đầy

hoa hồng dại, và Glen ngập chìm trong hoa táo, bà Marilla đến căn nhà nhỏ,
đi cùng là một chiếc hòm lông ngựa màu đen, điểm những chiếc đinh tán
bằng đồng, vốn vẫn nằm yên ấm trong gác xép Chái Nhà Xanh nửa thế kỷ
nay. Susan Baker, người mà trong vài tuần làm việc tại căn nhà nhỏ đã trở
nên thần tượng “cô bác sĩ trẻ”, như bà gọi Anne, với một sự nhiệt tình mù
quáng, ban đầu nhìn bà Marilla với vẻ hơi ngờ vực xen lẫn ghen tị. Nhưng
khi bà Marilla không cố tình can dự vào việc nhà bếp, và không tỏ ý gì
muốn ngắt quãng những chăm sóc của Susan dành cho cô bác sĩ trẻ, bà cô
già tốt tính đã chấp nhận sự có mặt của bà, và kể cho các bà bạn của mình ở
Glen rằng bà Cuthbert là một quý bà tử tế và biết vị trí của mình.

Một tối nọ, khi vòm trời trong trẻo ngập tràn ánh hoàng hôn đỏ rực, và lũ

chim oanh đang quyến rũ ánh chiều vàng bằng những điệu nhạc tươi vui về
các vì sao ban tối, trong căn nhà nhỏ mơ ước bỗng xáo động. Tin nhắn điện
thoại được gửi lên Glen, bác sĩ Dave và một cô y tá đội mũ trắng khẩn
trương tìm xuống, bà Marilla bước tới bước lui trên lối đi trong vườn giữa
những chiếc vỏ sò, lầm bầm những lời cầu nguyện giữa đôi môi mím chặt,
và Susan đứng trong bếp với len bông nhét tai, tạp dề trùm đầu.

Leslie, nhìn ra từ căn nhà đầu suối, thấy mọi cửa sổ của ngôi nhà nhỏ đều

sáng đèn, và đêm ấy cô không ngủ.

Đêm tháng Sáu thật ngắn; nhưng nó dường như dài cả thiên thu với

những người chờ đợi và trông ngóng.

“Ôi, liệu nó có bao giờ chấm dứt không?” bà Marilla nói; rồi bà thấy vẻ

nghiêm trọng của cô y tá và bác sĩ Dave, thế là bà không dám hỏi thêm câu
nào nữa. Giả như Anne... nhưng bà Marilla không nghĩ được thế.

“Đừng nói với tôi,” Susan hung dữ nói, đáp trả vẻ thống khổ trong mắt

bà Marilla, “rằng Chúa có thể ác độc tới mức mang con cừu bé bỏng thân
yêu đó khỏi chúng ta khi mà chúng ta thảy đều yêu mến cô ấy đến thế.”

“Ngài đã từng mang đi những người cũng được yêu thương như thế,” bà

Marilla khàn giọng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.