ANNE TÓC ĐỎ VÀ NGÔI NHÀ MƠ ƯỚC - Trang 136

“Có… anh ấy có vấn đề về thần kinh, hay đại loại như thế đúng không?

Nhưng cô ấy chẳng nói gì về chị Moore, và tôi hình dung chị ấy cũng là
một bà nội trợ nông thôn bận bịu thông thường nhận khách trọ để kiếm một
ít tiền lương thiện thôi.”

“À, đấy chính là việc Leslie đang làm,” Anne nói gọn. “Và việc này cũng

chẳng dễ dàng gì với cô ấy. Tôi hy vọng anh không phiền vì Dick. Nếu có,
làm ơn đừng để Leslie thấy điều đó. Nó sẽ làm cô ấy đau lòng ghê gớm.
Anh ấy chỉ là một đứa trẻ lớn xác, và thỉnh thoảng cũng là một đứa trẻ khá
khó chịu.”

“Ôi, tôi không phiền đâu. Dù sao tôi cũng không nghĩ mình sẽ ở nhà

nhiều cho lắm, trừ lúc ăn cơm. Nhưng thật đáng tiếc! Cuộc sống của cô ấy
hẳn rất khó khăn.”

“Đúng thế. Nhưng cô ấy không thích bị thương hại.”

Leslie đã quay trở vào nhà và giờ ra gặp họ ở cửa chính. Cô chào đón

Owen với vẻ lịch sự lạnh lùng, và nói với anh bằng giọng bàn bạc công việc
là phòng và bữa tối đã sẵn sàng chờ anh. Dick, với một nụ cười hài lòng,
lóng ngóng đi lên cầu thang với chiếc túi đi đường, và Owen Ford được sắp
đặt vào làm một thành viên trong căn nhà cũ giữa rặng liễu.

24. Quyển sách cuộc đời của

thuyền trưởng Jim

“Em có một chú nhộng nâu ý tưởng bé xíu có thể nảy nở thành một chú

bướm rực rỡ hoàn thiện,” Anne nói với Gilbert khi cô về đến nhà. Anh trở
về sớm hơn cô mong đợi, và đang thưởng thức cái bánh anh đào của bà
Susan. Bản thân bà Susan thì lượn lờ ở hậu cảnh, như một linh hồn hộ mệnh
khá nghiêm nghị nhưng quảng đại, và nhìn Gilbert ăn bánh bằng vẻ vui
sướng ngang với nỗi hân hoan của anh khi được ăn cái bánh vậy.

“Ý tưởng của em là gì vậy?” anh hỏi.

“Em chưa nói cho anh biết vội đâu... phải xem liệu em có làm được

không đã.”

“Ford là người như thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.