ANNE TÓC ĐỎ VÀ NGÔI NHÀ MƠ ƯỚC - Trang 144

phải ở gần anh lúc anh viết, để tư vấn trong rất nhiều vấn đề về đi biển và
chuyện biển cả mà Owen khá là ngờ nghệch.

Ngay sáng hôm sau anh bắt tay vào việc và ném mình vào công việc

bằng cả trái tim và tâm hồn. Còn về thuyền trưởng Jim, mùa hè đó ông là
một con người hạnh phúc. Ông xem căn phòng nhỏ nơi Owen làm việc như
một thánh đường linh thiêng. Owen bàn bạc tất cả mọi thứ với thuyền
trưởng Jim, nhưng anh không cho ông xem bản thảo.

“Ông phải đợi đến khi nó được xuất bản,” anh nói. “Lúc đó ông sẽ được

xem cả quyển sách trong dạng thức đẹp đẽ nhất của nó.”

Anh đào sâu vào những kho báu trong cuốn sách cuộc đời và tùy nghi sử

dụng chúng. Anh mơ màng và suy tư về Margaret quá cố cho đến khi cô trở
thành một hiện thực sống động trong anh và sống trong những trang sách
của anh. Quyển sách tiến triển cũng là lúc nó chiếm lấy anh và anh làm việc
với một sự hăm hở cuồng nhiệt. Anh để Anne và Leslie đọc bản thảo và
bình luận về nó; và chương kết của cuốn sách, mà sau này các nhà phê bình
hài lòng khen là thơ mộng, đã thành hình theo một gợi ý của Leslie.

Vui sướng vì ý tưởng của cô đã thành công, Anne tự khen mình một cách

đích đáng.

“Nhìn Owen Ford là em biết ngay anh ấy chính là người ta cần cho cuốn

sách,” cô nói với Gilbert. “Cả sự hài hước và niềm đam mê đều hiện lên
trên mặt anh ấy, và điều đó cộng với nghệ thuật thể hiện, chính là thứ cần
thiết để viết một cuốn sách như thế. Như bà Rachel sẽ nói, anh ấy được trời
định cho vai trò ấy.”

Owen Ford viết vào các buổi sáng. Buổi chiều thường được dành cho các

buổi gặp gỡ vui vẻ với nhà Blythe. Leslie cũng thường đến nữa, vì thuyền
trưởng Jim thường xuyên đảm nhận Dick, để cho cô được tự do. Họ đi
thuyền trên cảng và ngược lên thượng nguồn ba con sông xinh đẹp chảy vào
đó; họ nướng ngao trên bãi cát và nướng chem chép trên bãi đá; họ hái dâu
trên những đụn cát; họ đi câu cá tuyết với thuyền trưởng Jim; họ bắn chim
choi choi trên những cánh đồng dọc bờ biển và bắn vịt trời trong vũng... ít
nhất thì cũng là cánh đàn ông bắn. Đến chiều tối họ lại lang thang trên
những cánh đồng thấp mọc đầy hoa cúc dưới ánh trăng vàng, hay ngồi trong
phòng khách ở căn nhà nhỏ nơi thường thường khí lạnh của ngọn gió biển
gọi mời một ngọn lửa đốt bằng gỗ trôi dạt, và nói ngàn lẻ một chuyện mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.