ANNE TÓC ĐỎ VÀ NGÔI NHÀ MƠ ƯỚC - Trang 160

được nhắc đến. Xót thương cho niềm khao khát ấy, Anne luôn cố nói với
thuyền trưởng Jim hay Gilbert những mẩu tin tức từ các lá thư của Owen
khi Leslie có mặt ở đó. Vẻ hồng hào hay tái nhợt trên mặt cô những lúc ấy
thể hiện quá hùng hồn cái cảm xúc tràn ngập trong cô. Nhưng cô không bao
giờ nói về anh với Anne, hay nhắc đến cái đêm hôm ấy trên đụn cát.

Một ngày nọ con chó già của cô chết khiến cô than khóc thảm thương.

“Nó là bạn của mình đã bao lâu nay,” cô buồn bã nói với Anne. “Nó là

con chó già của Dick, cậu biết đấy… Dick đã nuôi nó được một năm gì đấy
trước khi cưới mình. Anh ta bỏ nó cho mình khi ra khơi trên con tàu Bốn
chị em
. Carlo trở nên rất quấn quýt với mình… và tình yêu của nó giúp
mình vượt qua cái năm đầu tiên khủng khiếp sau khi mẹ mất, khi mình chỉ
có một mình. Lúc nghe tin Dick sắp trở về, mình sợ Carlo sẽ không còn là
của mình như trước nữa. Nhưng nó có vẻ chẳng bao giờ quan tâm đến Dick,
mặc dù nó đã từng rất thích anh ta. Nó cứ sủa và gầm gừ với anh ta như thể
anh ta là một người lạ. Mình lấy làm mừng. Thật tốt khi sở hữu một thứ mà
toàn bộ tình yêu của nó là dành cho cậu. Con chó già đó đã là một nguồn an
ủi rất lớn với mình, Anne à. Mùa thu vừa rồi nó yếu đến nỗi mình sợ nó
không sống được lâu… nhưng mình hy vọng có thể chăm nó qua được mùa
đông. Sáng nay nó có vẻ khỏe lắm. Nó đang nằm trên thảm trước lò sưởi;
rồi, đột nhiên, nó đứng dậy bò sang chỗ mình; nó đặt đầu lên lòng mình và
nhìn mình đầy vẻ yêu thương từ đôi mắt chó to, hiền lành của nó… rồi nó
rùng mình một cái và chết. Mình sẽ nhớ nó lắm.”

“Để mình tặng cậu một con chó khác nhé, Leslie,” Anne nói. “Mình sắp

lấy một con chó săn lông xù Gordon rất dễ thương làm quà Giáng sinh cho
Gilbert. Để mình tặng cậu một con nữa nhé.”

Leslie lắc đầu.

“Ngay bây giờ thì không, cảm ơn cậu, Anne. Mình không thấy thích có

một con chó khác. Dưởng như mình không còn chút tình cảm nào còn lại
cho một con chó khác nữa. Có lẽ… qua thời gian… mình sẽ để cậu tặng
mình một con. Mình thật sự cần một con chó để bảo vệ, cậu biết đấy.
Nhưng có cái gì đó gần như rất người ở Carlo… thực sự sẽ không tử tế nếu
tìm cách lấp ngay chỗ của nó, con chó già thân thương.”

Anne về Avonlea một tuần trước Giáng sinh và ở lại đến sau kỳ nghỉ.

Gilbert cũng về cùng, và ở Chái Nhà Xanh có một cuộc đón mừng năm mới
vui vẻ, khi nhà Barry và Blythe và Wright cùng tụ tập để nghiến ngấu một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.