ANNE TÓC ĐỎ VÀ NGÔI NHÀ MƠ ƯỚC - Trang 162

Gilbert đặt bộ sách y khoa nặng trịch xuống, anh đã nghiền ngẫm nó mãi

cho tới khi ánh nhập nhoạng của một tối tháng Ba làm anh phải ngừng đọc.
Anh ngả người ra lưng ghế và trầm ngâm nhìn ra ngoài cửa sổ. Mới chớm
xuân… có lẽ là lúc xấu trời nhất trong năm. Ngay cả hoàng hôn cũng không
thể cứu vãn được phong cảnh ảm não, sủng ướt và đám tuyết đen ủ nát mà
anh đặt mắt lên. Không chút dấu hiệu sự sống nào hiện hữu, trừ một con
quạ đen to tướng sải cánh cô độc qua một cánh đồng xám chì. Gilbert lơ
đãng nghĩ ngợi về con quạ kia. Nó có phải là một con quạ đã lập gia đình
với một con quạ vợ đen nhưng dễ thương đang đợi nó trong khu rừng đằng
sau Glen? Hay nó là một con quạ trẻ tuổi hào nhoáng lăm le toàn những ý
nghĩ tán tỉnh? Hay nó là một con quạ độc thân mai mỉa, tin rằng bay một
mình là nhanh nhất? Dù là gì đi nữa, nó cũng nhanh chóng biến mất trong
vẻ ảm đạm tương đồng và Gilbert quay về với khung cảnh vui tươi hơn bên
trong căn nhà.

Ngọn lửa lò sưởi nhảy nhót, tỏa sáng lên lớp áo trắng xanh của Gog và

Magog, lên mái đầu màu nâu bóng mượt của con chó săn lông xù nằm sưởi
trên thảm, lên những khung tranh trên tường, lên bình đầy hoa thủy tiên
vàng từ khu vườn cửa sổ, lên chính Anne, ngồi bên chiếc bàn nhỏ của cô,
với đồ khâu đặt cạnh và đôi tay đan trên đầu gối trong khi cô tìm kiếm
những ảnh hình trong ngọn lửa… những tòa lâu đài ở Tây Ban Nha với
những tòa tháp cao vút xuyên mây được mặt trăng soi sáng, những con tàu
hoàng hôn dong buồm từ bến Hảo Vọng thẳng đến cảng Bốn Làn Gió chất
đầy những món hàng quý hiếm. Vì Anne đã lại một lần nữa trở thành kẻ
mộng mơ, dẫu một bóng hình dữ tợn của nỗi sợ hãi vẫn ám theo cô ngày
đêm, phủ bóng và che mờ những tưởng tượng của cô.

Gilbert đã quen tự gọi mình là “một anh già có vợ”. Nhưng anh vẫn nhìn

Anne bằng đôi mắt hoài nghi của một kẻ si tình. Anh vẫn chưa thể hoàn
toàn tin rằng cô thực sự đã là của anh. Xét cho cùng điều này có thể chỉ là
một giấc mơ, là một phần đi kèm của căn nhà mơ ước thần kỳ này. Tâm hồn
anh vẫn rón rén đi trước mặt cô, sợ bùa chú vỡ tan và giấc mơ bị xua đi
mất.

“Anne,” anh từ tốn nói, “lắng nghe anh vài phút. Anh muốn nói với em

một chuyện này.”

Anne nhìn anh qua bóng tối được ngọn lửa thắp sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.