ANNE TÓC ĐỎ VÀ NGÔI NHÀ MƠ ƯỚC - Trang 167

thuần túy là một trường hợp trừu tượng nào đó, em sẽ đồng ý với anh… em
biết là thế mà.”

“Em sẽ không đồng ý,” Anne thề, cố tự tin vào lời mình nói. “Ôi, anh có

thể tranh cãi với em cả đêm, Gilbert à, nhưng anh không thuyết phục được
em đâu. Anh cứ hỏi cô Cornelia xem cô ấy nghĩ gì về chuyện này.”

“Em đã bị dồn đến đường cùng rồi, Anne à, khi mà em mang cô Cornelia

ra làm cứu viện. Cô ấy sẽ nói ‘Đúng là đồ đàn ông,’ và giận điên lên.
Không vấn đề gì. Đây không phải là chuyện cô Cornelia phải nhúng tay
vào. Chỉ mình Leslie phải quyết định chuyện này.”

“Anh thừa biết là cô ấy sẽ quyết như thế nào,” Anne nói, sắp trào nước

mắt. “Cô ấy cũng có ý tưởng về trách nhiệm. Em không thấy làm thế nào
anh có thể gánh một trách nhiệm như thế lên vai mình. Em thì không thể
nào.”

“Bởi đúng là đúng phải làm cho đúng

Dù khôn ngoan bị hậu quả khinh thường,”

Gilbert trích đọc.

“Ôi, anh lấy thơ ra làm lập luận thuyết phục cơ đấy!” Anne khịt mũi.

“Đúng là đồ đàn ông mà.”

Và rồi cô bật cười dù không muốn. Nghe quá giống một tiếng vọng của

cô Cornelia.

“À, nếu em không chấp nhận Tennyson có thẩm quyền, có lẽ em nên tin

lời của một đấng Vĩ đại hơn ông ấy,” Gilbert nghiêm trang nói. “ ‘Ngươi sẽ
biết sự thật và sự thật sẽ giải phóng cho ngươi.’ Anh tin điều đó, Anne à,
bằng cả trái tim anh. Đấy là câu nói tuyệt diệu nhất và vĩ đại nhất trong
Kinh Thánh… hay trong bất cứ sách vở nào… và đúng nhất, nếu có thang
so sánh mức độ đúng sai. Và trách nhiệm đầu tiên của con người là phải nói
sự thật, đúng như anh ta nhìn thấy và tin.”

“Trong trường hợp này sự thật sẽ không giải phóng Leslie tội nghiệp,”

Anne thở dài. “Nó có thể sẽ mang thêm xích xiềng cay đắng cho cô ấy. Ôi,
Gilbert, em không thể nghĩ là anh đúng được đâu.”

30. Leslie quyết định

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.