ANNE TÓC ĐỎ VÀ NGÔI NHÀ MƠ ƯỚC - Trang 202

Môi Leslie đang run lên và cả thân người cô căng tràn xúc cảm. Nhưng

Anne chỉ phá lên cười hết sức vô tư. Cô cúi xuống hôn lên khuôn mặt trách
móc đang ngước lên của Leslie.

“Leslie, cậu đúng là một cô bé ngốc nghếch đáng yêu. Owen Ford không

vội vàng từ Thái Bình Dương mò sang Đại Tây Dương với một khát khao
cháy bỏng được gặp mình. Mình cũng không tin rằng anh ấy bị thúc đẩy bởi
một niềm say mê hoang dã và cuồng nhiệt nào dành cho cô Cornelia. Hãy
rũ bỏ bộ dạng bi thảm của cậu đi, bạn thân mến, rồi gấp chúng lại mà cất
vào tủ ướp hoa oải hương. Cậu sẽ không bao giờ phải cần đến chúng nữa
đâu. Có một số người có thể nhìn xuyên qua hòn đá mài khi có một lỗ trên
đó, ngay cả nếu cậu không nhìn thấy. Mình không phải một nhà tiên tri,
nhưng mình sẽ đánh liều đưa ra một lời phán đoán. Cay đắng cuộc đời với
cậu đã qua rồi. Sau chuyện này cậu sẽ có được niềm vui và niềm hy vọng…
và mình dám nói là cả nỗi buồn nữa… của một người đàn bà hạnh phúc.
Điềm báo của cái bóng sao Hôm thật sự đã thành hiện thực với cậu, Leslie
ạ. Cái năm cậu nhìn thấy nó đã mang đến cho cuộc đời cậu món quà tuyệt
vời nhất của nó… tình yêu cậu dành cho Owen Ford. Giờ hãy nằm ngay
xuống giường mà ngủ một giấc thật ngon đi.”

Leslie nghe lời lên giường: nhưng chẳng biết cô có ngủ hay không. Tôi

không nghĩ cô dám nằm mơ giữa ban ngày; đời đã quá nghiệt ngã với cô gái
Leslie tội nghiệp này, con đường mà cô vừa phải bước qua đã quá chông
gai, đến mức cô không thể thì thầm với trái tim của chính mình những hy
vọng có thể đợi chờ trong tương lai. Nhưng cô đã ngắm những ngọn đèn
xoay vĩ đại thắp sáng những giờ ngắn ngủi của đêm hè, và đôi mắt cô dần
trở nên mềm mại, sáng tỏ, trẻ trung một lần nữa. Và, khi Owen Ford đến
vào hôm sau, để rủ cô đi cùng ra bãi biển, cô cũng không nói với anh lời
chối từ.

37. Cô Cornelia đưa ra một

thông cáo gây kinh ngạc

Cô Cornelia dong buồm xuống căn nhà nhỏ một buổi chiều uể oải nọ, khi

vịnh xanh một màu xanh mờ mờ, nhàn nhạt của biển tháng Tám, và loa kèn
màu cam ở cổng vườn nhà Anne vươn những đài hoa lộng lẫy lên để được
rót ngập thứ vàng ròng của ánh mặt trời tháng Tám. Có điều cô Cornelia
chẳng bận tâm gì đến những đại dương sơn màu hay những bông huệ tây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.