ANNE TÓC ĐỎ VÀ NGÔI NHÀ MƠ ƯỚC - Trang 40

người ta cứ phải yêu quý cổ, thế thôi. Nhưng cô giáo cũng ưa nhìn lắm

-

đôi

mắt to, trong màu hạt dẻ và mái tóc nâu óng ả bồng bềnh, và một làn da
Anh quốc. John và cô ấy thành thân tại nhà ta tối hôm đó lúc vừa đến giờ
thắp nến; bà con gần xa đều có mặt để chứng kiến và sau đó cùng đưa họ về
đây. Cô Selwyn thắp lửa, rồi chúng ta

ra về và để họ ngồi lại đó, đúng như

John đã nhìn thấy trong viễn kiến của mình. Kỳ lạ… một điều kỳ lạ! Nhưng
ta đã gặp quá nhiều điều kỳ lạ trong đời mình.”

Thuyền trưởng Jim lắc đầu như một nhà hiền triết.

“Thật là một câu chuyện đáng yêu,” Anne nói, lâu lắm rồi cô mới thấy

một câu chuyện đủ độ lãng mạn có thể làm cô thỏa mãn. “Họ sống ở đây
bao lâu ạ?”

“Mười lăm năm. Ta dông ra biển sau khi họ cưới nhau không lâu, cái

thằng trẻ tuổi ất ơ là ta hồi đấy. Nhưng mỗi lần trở về từ một chuyến viễn
trình ta lại chạy đến đây, thậm chí còn trước cả khi về nhà, và kể cho cô
Selwyn nghe mọi chuyện. Mười lăm năm hạnh phúc! Họ như có năng khiếu
hạnh phúc hay sao ấy, hai người đó. Một số người là vậy đó, nếu mọi người
để ý. Họ không thể bất hạnh lâu được, dù có chuyện gì xảy ra. Họ cãi vã
nhau một hai lần, vì cả hai đều rất giàu nhiệt khí. Nhưng cô Selwyn có lần
nói với ta, cổ vừa nói vừa cười đúng cái kiểu dễ thương của cổ, ‘Chị cảm
thấy rất kinh khủng khi chị và John cãi nhau, nhưng trong thâm tâm chị rất
hạnh phúc vì chị có người chồng dễ thương như vậy để mà cãi cọ rồi lại làm
lành với nhau.’ Rồi họ chuyển đến Charlottetown, và Ned Russell mua lại
căn nhà này rồi mang cô dâu của mình đến đây. Họ cũng là một cặp trẻ
trung vui tươi, ta nhớ vậy. Cô Elizabeth Russell là em gái của Alec. Cô đến
sống cùng họ một hai năm sau

đó, và cô ấy cũng là người vui tươi. Những

bức tường trong căn nhà này chắc phải đẫm tiếng cười và những giờ vui vẻ.
Cháu là cô dâu thứ ba

ta được chứng kiến đặt chân đến đây, cháu Blythe ạ…

và là cô dâu xinh đẹp nhất.”

Thuyền trưởng Jim đã mang lại cho lời khen hướng dương này phong vị

của một đóa violet, và Anne tự hào mang nó lên mình. Tối hôm ấy là tối cô
đẹp nhất với sắc hồng cô dâu trên má và ánh sáng tình yêu trong mắt; ngay
cả bác sĩ Dave già khô khan cũng nhìn cô vẻ tán thưởng, và nói với vợ
mình, khi cả hai cùng đánh xe về nhà, rằng cô vợ tóc đỏ của cháu ông có
thể nói là một mỹ nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.