ANNE TÓC ĐỎ VÀ NGÔI NHÀ MƠ ƯỚC - Trang 62

Anne không bao giờ quên niềm say mê mà cô dành để lắng nghe những

câu chuyện cũ đêm trăng đó bên đống lửa gỗ trôi dạt mê hoặc ấy, khi biển
bạc vẫy gọi họ qua cửa sổ để mở và thổn thức vỗ vào những tảng đá bên
dưới họ.

Thuyền trưởng Jim không bao giờ nói một lời khoe khoang, nhưng

không thể không thấy ông đã là một người anh hùng như thế nào

-

dũng

cảm, thành thật, không chút ích kỷ. Ông ngồi đó trong căn phòng nhỏ của
mình và làm những đồ vật sống lại cho khán giả của mình. Bằng một cái
nhướng lông mày, một cái cong môi, một cử chỉ, một lời nói, ông vẽ lại cả
một khung cảnh hay nhân vật để họ nhìn thấy chúng như chúng xưa kia.

Vài cuộc phiêu lưu của thuyền trưởng Jim có một khía cạnh phi thường

đến nỗi Anne và Gilbert thầm tự hỏi liệu ông có đang kéo dãn hơi quá sự cả
tin của họ không. Nhưng trong khoản này, sau này họ biết, họ đã hiểu sai
cho ông. Những câu chuyện của ông tất cả đều hoàn toàn là sự thật. Thuyền
trưởng Jim có cái tài của một nhà kể chuyện bẩm sinh, theo đó “những mẩu
chuyện bất hạnh và xa xôi” được đưa ra trước mắt người nghe sống động
trong tất cả sự thấm thía tinh khôi của chúng.

Anne và Gilbert cười và rùng mình trước những câu chuyện đó, và có lúc

Anne thấy mình đang khóc. Thuyền trưởng Jim quan sát những giọt nước
mắt của cô với vẻ

hài lòng ánh lên trên khuôn mặt ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.