ANNE TÓC ĐỎ VÀ NGÔI NHÀ MƠ ƯỚC - Trang 95

“Chồng bà ta cũng làm việc vất vả lắm... nuôi lợn đi thi đó,” cô Cornelia

nói. “Hắn nổi tiếng nuôi lợn đẹp. Hắn tự hào về mấy con lợn của hắn gấp
mấy đàn con của hắn. Nhưng mà, nói cho đúng, mấy con lợn của hắn đúng
là lợn hạng nhất, còn mấy đứa con thì chẳng bằng ai. Hắn chọn cho chúng
một người mẹ ốm yếu, rồi bỏ đói bà ta khi bà ấy sinh và nuôi con. Mấy con
lợn thì được phần váng sữa còn mấy đứa con thì chỉ uống sữa tách bơ thôi.”

“Có những lúc, Cornelia ạ, ta buộc phải đồng ý với cháu dù điều đó làm

ta đau lòng,” thuyền trưởng Jim nói. “Đấy chính là sự thật về Lewis Taylor.
Khi ta nhìn thấy những đứa trẻ đau khổ tội nghiệp con hắn, bị tước hết
những gì trẻ con cần có, nó làm ta ăn mất ngon cả mấy ngày sau đó.”

Gilbert ra bếp theo tiếng gọi của Anne. Anne đóng cửa và giảng cho

chồng một bài.

“Gilbert, anh và thuyền trưởng Jim phải thôi dử cô Cornelia đi. Ôi, em

nghe hết rồi... em không chịu như vậy đâu.”

“Anne, cô Cornelia đang rất vui. Em biết vậy mà.”

“Ôi, thôi đi. Hai người không cần phải thúc giục cô ấy như thế. Bữa tiệc

chuẩn bị xong rồi, và, Gilbert, đừng để bà Rachel cắt ngỗng. Em biết bà ấy
định ngỏ lời muốn làm thế vì bà ấy nghĩ anh không thể làm được cho tử tế.
Cho bà ấy thấy là anh làm được đi.”

“Chắc là anh phải làm được thôi. Suốt cả tháng qua anh đã học A-B-C-D

môn cắt ngỗng mà,” Gilbert nói. “Chỉ có điều đừng nói chuyện với anh
trong khi anh đang làm nhé, Anne, vì như thế anh sẽ quên sạch bách và sẽ
rơi vào tình trạng còn tồi tệ hơn em hồi học môn hình học khi thầy giáo đổi
các đỉnh đa giác cho xem.”

Gilbert cắt ngỗng rất đẹp. Ngay cả bà Rachel cũng phải công nhận điều

đó. Và mọi người đều ăn và thích. Bữa tiệc Giáng sinh đầu tiên của Anne
thành công rực rỡ và cô rạng rỡ niềm tự hào nội trợ. Bữa tiệc vui và dài; và
khi xong tiệc mọi người quây quần quanh đống lửa lò sưởi đỏ tươi vui và
thuyền trưởng Jim kể chuyện cho họ nghe đến khi mặt trời đỏ treo thấp trên
Bốn Làn Gió, và những cái bóng xanh dài của rặng Lombardy vắt ngang
qua đám tuyết trên lối đi.

“Ta phải quay lại ngọn đèn đây,” cuối cùng ông nói. “Ta sẽ có thời gian

đi bộ về nhà trước lúc mặt trời lặn. Cảm ơn cháu vì một Giáng sinh đẹp,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.