ÁO CƯỚI - Trang 345

thẳng về phía trước, trên bề mặt chiếc va li đã phủ một lớp tuyết mỏng, một
tay Âu Thần ôm lấy bờ vai của cô, gương mặt lạnh lùng đi về phía chiếc xe.

Đi được một quãng, Doãn Hạ Mạt bỗng nhiên dừng bước.

“Tạm biệt.”

Cô ngoảnh đầu nhìn về phía Lạc Hi đang đứng lại phía sau, giọng nói

nhẹ nhàng như những bông tuyết rơi.

Nhưng, Lạc Hi vẫn nghe thấy.

Âu Thần cũng nghe thấy.

Trong khoảnh khắc đó, bàn tay đặt trên vai của cô bỗng trở nên cứng

đờ, nhưng Âu Thần vẫn không nói lời nào, anh vẫn tiếp tục đưa cô về phía
chiếc xe.

***

Chiếc xe Lamborghini màu xanh thẫm lao đi trong đêm tối. Màn đêm

bỗng trở nên vô cùng tĩnh mịch, bông tuyết vẫn lặng lẽ rơi, chỉ còn lại một
mình Lạc Hi trên thế giới này. Ngửa lòng bàn tay ra, giống như lúc cô vừa
từ khu nhà tầng đó bước ra, Lạc Hi lặng lẽ ngắm nhìn những bông tuyết rơi
trên lòng bàn tay, những bông tuyết đó không hề tan chảy chỉ lặng lẽ nằm
yên trong đó, một tia sáng nhỏ rọi qua những bông tuyết.

Những bông tuyết cố chấp như thế ư…

Lạc Hi hít một hơi thật sâu, nắm chặt bàn tay, âm thầm ngắm nhìn dấu

chân của Doãn Hạ Mạt còn lưu lại trên nền tuyết trắng.

Chiếc xe BMW màu trắng lao đi trên đường phố vắng lặng, Lạc Hi

cho xe chạy về phía trước con đường bị tuyết bao phủ. Lạc Hi đưa tay nhấn
nút nhạc, thế là trong xe vang lên bài hát mà trước đây cô đã hát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.